I. GIUSE, VỊ THÁNH CẢ TRONG GIÁO HỘI
Hôm nay chúng ta hợp cùng toàn thể Giáo hội
long trọng mừng lễ thánh cả Giuse. Chúng ta gọi Ngài là thánh cả vì chức vị cao
cả của Ngài : Cha nuôi của Đức Giêsu, Đấng Cứu Thế.
Tuy là vị thánh cao cả nhưng Ngài lại sống hết sức khiêm tốn, âm thầm và lặng lẽ. Tất cả Phúc âm chỉ thu gọn
12 câu viết về thánh Giuse, nhưng đều là những câu nói gián tiếp về Ngài.
Tất cả những gì chúng ta biết về Ngài đều ở Tin mừng theo thánh Matthêu
và thánh Luca. Tin mừng theo thánh Marcô
chỉ có một câu ám chỉ. Còn Tin mừng theo thánh Gioan tuyệt nhiên không có câu
nào nhắc đến Ngài.
Thánh Kinh không ghi lại một lời nói trực tiếp nào của thánh nhân. Ngài
chỉ xuất hiện một vài lần cách mờ nhạt. Ngài sống ra sao, chết cách nào chẳng
có bút tích nào ghi lại. Cả đời Ngài chỉ
sống âm thầm, khiêm tốn, cầu nguyện và lao động. Hoàn toàn lo lắng phục vụ Chúa Giêsu và Đức
Maria. Có thể nói lẽ sống của Ngài, vinh
dự của Ngài, niềm vui và hạnh phúc của Ngài
chính là chu toàn bổn phận Chúa Cha đã giao phó cho.
Giáo hội Phương Tây chính thức tôn kính thánh Giuse vào thế kỷ,
14,15. Năm 1870, theo lời thỉnh cầu của
hàng Giám mục thế giới đang tham dự công đồng Vatican I, Đức Giáo hoàng Piô IX
đã long trọng công bố tôn phong thánh Giuse
làm quan thầy toàn thể Hội thánh vào ngày 19 tháng 3. Và từ đó, ngày
19/3 dương lịch hàng năm trở thành lể kính thánh Giuse, Bạn thanh sạch Đức Maria và
quan thầy của Hội thánh. Đồng thời hôm nay cũng là lễ quan thầy của Giáo hội Việt
nam chúng ta.
II. GIUSE, NGÀI LÀ ĐẤNG CÔNG CHÍNH.
Kinh Thánh đã xác nhận thánh Giuse “là người
công chính và không muốn tố giác bà, nên định tâm lìa bỏ bà cách kín đáo”(Mt
1,19). Khi gọi Giuse là người công chính, và nhìn vào cuộc sống của Ngài, chúng
ta có thể hiểu được nội dung của từ công chính ấy.
1. Theo nghĩa thông thường.
Từ “công chính” có nghìa là “công bình”,
nghĩa là trả lại cho người khác những gì thuộc về họ. Nói khác đi, công chính là không dám nhận những
gì không phải là của mình. Thánh Giuse định trốn đi khi biết Đức Maria đã mang
thai.
Theo lời giải thích xưa kia thì thánh Giuse trốn đi vì nghi ngờ Đức
Maria bất trung . Nhưng theo các nhà chú giải mới thì thánh Giuse định bỏ trốn
vì thấy mình không xứng đáng với danh hiệu làm Cha Đấng Cứu Thế. Chức vị làm Cha Đấng Cứu Thế là một chức vị
quá cao trọng, thánh Giuse thấy mình không phải là Cha Đấng Cứu Thế, không xứng
đáng làm Cha Đấng Cứu Thế, nên Ngài bỏ trốn.
Trước sự kiện Đức Maria thụ thai bởi quyền năng Chúa Thánh Thần, mặc dù
không hiểu và định tâm rút lui trong âm thầm, để thực hiện kế “đào vi thượng
sách” khôn ngoan, nhưng một khi đã được mạc khải cho biết sứ mạng “Cha nuôi” của
mình thì Giuse đã mau mắn rước mẹ con Đức
Maria về nhà mình.
Nhiệm vụ của thánh Giuse là gìn giữ Đức Giêsu và Đức Maria. Chúa đã trao
cho Ngài nhiệm vụ đó và Ngài đã hết sức chu toàn. Chu toàn với tinh thần trách
nhiệm cao, không để xẩy ra chuyện gì
đáng tiếc. Chu toàn với sự tinh tế, kính
cẩn, nâng niu. Hãy nhìn cảnh Thánh gia trốn sang Ai cập, Đức Maria bế Đức Giêsu
ngồi trên lưng lừa. Thánh Giuse dắt lừa
đi trong đêm tối. Không còn cảnh tượng nào đẹp hơn. Thánh Giuse trân trọng kho
tàng Chúa trao cho Ngài gìn giữ. Thánh Giuse kính cẩn nâng niu Đức Maria và Đức
Giêsu. Ngài chu toàn nhiệm vụ với tinh thần dấn thân hy sinh không ngại gian khổ.
Đang đêm mà Chúa báo thức dậy trốn sang Ai cập, Ngài cũng thức dậy lên đường tức
khắc.
III. VAI TRÒ CỦA THÁNH GIUSE
1. Ngài là một gia trưởng
Thánh Giuse được Chúa trao cho nhiệm vụ coi sóc Đức Giêsu và Đức Maria,
gìn giữ gia đình, Ngài đã hết sức chu toàn trong mọi hoàn cảnh trong lúc thuận
tiện cũng như trong hoàn cảnh khó khăn.
Theo pháp lý, thánh Giuse là Bạn trăm
năm của Đức Maria, Ngài là chồng thực sự mặc dầu không ăn ở với nhau. Ngài cũng
phải là Cha của Đức Giêsu mặc dù chỉ là cha nuôi. Cả Ba vị đã làm thành một gia đình thực thụ. Người ta thường nói :”Kim chỉ phải có đầu” (Tục
ngữ), như vậy trong gia đình Nazareth thì đương nhiên thánh Giuse phải là gia
trưởng, và Đức Maria và Đức Giêsu phải vâng lời Ngài với tư cách Ngài là gia
trưởng.
Việt nam chúng ta có câu :
Đi khắp thế gian
không ai tốt bằng mẹ,
Gian khổ cuộc đời
không ai sánh bằng cha.
Người cha là mái hiên che chắn cho gia đình trước bao giông tố của cuộc
đời. Người cha chấp nhận những gian khổ
cuộc đời để nuôi dưỡng gia đình. Chỗ đứng của người cha trong gia đình thật là
cần thiết đến nỗi người ta bảo :
Mất cha, gót mẹ
gót con đen sì.
2. Ngài là Đấng Đấng Đồng Công
Trong công cuộc cứu chuộc nhân loại, vai trò của thánh Giuse thật là mờ
nhạt. Kinh Thánh chỉ nhắc đến Ngài với tư cách là một bác thợ mộc ở Nazareth và
là cha của ông Giêsu, thế thôi, rồi Ngài rút vào bóng tối không ai biết đến nữa.
Chúng ta có thể lý luận răng : Nếu Đức Maria có công sinh thành thì
thánh Giuse cũng có công dưỡng dục, nghĩa là nuôi dạy Chúa Cứu Thế. Nếu Đức
Maria được gọi là Đấng Đồng công cứu chuộc thì thánh Giuse cũng đóng góp một phần
không nhỏ trong công cuộc cứu thế của Chúa Giêsu.
Tuy Hội thánh chưa bao giờ tuyên phong thánh Giuse là Đấng Đồng công cứu
chuộc như Đức Maria, nhưng qua sự cộng tác của Ngài, chúng ta có thể tôn phong
Ngài là Đấng Đồng công cứu chuộc sau Đức Maria.
Vì thế, thánh tiến sĩ Bênađô mới nói :”Thiên Chúa Cha chọn thánh Giuse
không những để làm người an ủi Đức Maria khi gặp gian truân và để làm Cha nuôi
Chúa Con mà còn để thánh nhân cộng tác vào công trình của Chúa Cứu Thế là công
việc chung cả Ba Ngôi Thiên Chúa”.
3. Ngài là đầy tớ trung thành
Nếu ơn gọi phát xuất từ sáng kiến của Thiên Chúa và nỗ lực của bản thân
để đáp trả lời mời gọi, thì qua bài Tin mừng hôm nay, chiêm ngưỡng thánh Giuse trong dáng dấp “người
công chính” cũng cho thấy Thánh Giuse là tôi tớ trung tín một đời, sẵn sàng
vâng nghe tiếng gọi và mau mắn thi hành.
Thánh Giuse biết mình chỉ là đầy tớ vô dụng, tất cả đều cậy nhờ vào
Thiên Chúa (Lc 17,10). Ngài đặt mình trước Thiên Chúa như bông huệ ngoài đồng để
Thiên Chúa nuôi dưỡng mặc đẹp cho Ngài (Lc 12,27), và để Thánh Thần Thiên Chúa
qua Ngài dẫn dắt Hài nhi Giêsu và Đức Trinh nữ Maria theo ý của Thiên Chúa.
Bác thợ mộc Giuse, người đầy tớ vô dụng của Thiên Chúa, đã được Thiên
Chúa yêu mến :”Giuse là người công chính” (Mt 1,19). Thánh Giuse là người bình
thường như bao gia trưởng khác, nhưng luôn vâng ý Chúa, chấp nhận cộng tác vào
công trình cứu độ của Thiên Chúa.
Như Đức Mẹ đã thưa “XIN VÂNG” với
Thiên Chúa, lời thưa “xin vâng” của thánh Giuse
được thể hiện qua những biến cố
chúng ta đọc thấy trong Tin mừng thời thơ ấu Chúa Giêsu. Ngài luôn sẵn sàng bỏ ý riêng mình để làm
theo ý muốn của Thiên Chúa qua những lần Thiên Chúa báo mộng. Qua đó, thánh
nhân đã chu toàn vai trò của mình như một người làm cha làm chồng gương mẫu
trong gia đình Nazareth.
4. Ngài có thần thế trước tòa Chúa
Ngày xưa, khi bên Ai cập xẩy ra nạn đói, dân chúng không có gì ăn, đã chạy
đến cùng vua Pharaon xin cứu giúp. Nhà vua đã trả lời cho dân chúng :”Ite ad
Joseph” : hãy đến cùng Giuse”, vì lúc đó ông Giuse đang giữ kho lương thực của
nhà nước. Qua lời xin, ông đã ban phát lương thực cho dân chúng.
Ông Giuse ở bên Ai cập xưa chỉ là hình bóng thánh Giuse ngày nay. Chúng ta đến xin Chúa điều gì, Ngài cũng bảo
chúng ta :”Hãy đến cùng thánh Giuse”. Chúa sẽ dùng thánh Giuse mà ban phát cho
chúng ta muôn vàn ơn.
Thánh Giuse có thần thế trước mặt Chúa như vậy không phải tự con người của
Ngài nhưng là vì ngày xưa, tuy là Cha nuôi của Chúa Giêsu mà Ngài đã vâng theo
thánh ý Chúa như một tôi tớ trung thành, thì nay Chúa vẫn ban cho Ngài quyền thế
cao cả như vậy.
Cảm nghiệm điều đó, thánh nữ Têrêsa Avila đã nói :”Tôi thấy không lần
nào xin sự gì cùng thánh Giuse mà không được như ý. Dường như Thiên Chúa ban ơn
cho các thánh giúp ta việc nọ việc kia. Nhưng kinh nghiệm cho tôi biết rằng
thánh Giuse giúp chúng ta trong mọi trường hợp. Tôi lấy danh Chúa mà xin nhưng
ai không tin lời tôi thì hãy cứ thử mà xem”.
Posted in: CHIA SẺ,SỐNG LỜI CHÚA,THÁNH GIUSE
Gửi email bài đăng này
BlogThis!
Chia sẻ lên Facebook
0 nhận xét:
Đăng nhận xét