CÂY NHO VÀ CÀNH NHO
Tôi tin là hầu hết các bạn đã
nghe lời nói diễn tả “người đó có ngón tay mầu xanh” (green thumb). Nói thế có
nghĩa là nói về một người, bởi lý do nào
đó, họ rất lành nghề trong việc trồng hoa và các loại cây kiểng, họ thật mát
tay. Mẹ tôi là một trong những người như thế. Tôi thường nghĩ là nếu mẹ tôi cắm
cái cây quất trái banh xuống đất thì nó cũng nở hoa. Tôi nhớ một hôm đang đứng ở
ngoài nhà với một vài người khác và nói với họ là mẹ tôi có “ngón tay xanh.” Đứa
cháu gái của tôi cũng đứng ở đó, nó còn nhỏ. Cháu nhỏ chạy đến với mẹ tôi và
nói, “Bà nội cho con xem ngón tay của bà nội đi.” Sau đó nó quay trở lại nói với
tôi, “Ngón tay của bà đâu có xanh.’ Nhưng mẹ tôi thực là có “ngón tay xanh.”
Hàng năm vào mùa này, bà thường làm việc nhiều ở ngoài vườn và cắt tỉa các cụm
hoa hồng và những cây khác. Bà ra vườn và nhìn thấy những cành lá héo là cắt đi
ngay. Một lần tôi thấy bà cắt đi một cành lớn mọc ra từ cụm hoa hồng. Cành hồng
nhìn có vẻ tươi khỏe và là một phần lớn của cụm hồng. Tôi hỏi, “Tại sao mẹ lại
cắt cái cành đó đi?” Bà trả lời, “Bởi vì cành đó được gọi là “bú mút.” Nó chỉ
ăn hại chất bổ từ thân cây và béo mập ra mà không trổ bông, nó chẳng sản xuất
được gì.”
Trong bài Tin Mừng hôm nay chúng
ta được nói cho biết chúng ta phải liên kết với Đức Giêsu Kitô bởi vì ngài là
cây nho và chúng ta là ngành. Chúng ta thấy có những cành chết khô và cần phải
được cắt bỏ. Họ đã tách rời khỏi thân của Đức Kitô; họ đã chối bỏ các giáo huấn
của Đức Kitô và chết trong linh hồn, và trong tinh thần. Họ đã trở nên những
người lang thang trên đời và chắc chắn là không hạnh phúc trong tương lai bởi
vì họ là những cành không đơm hoa kết trái. Còn có những cành vẫn nằm trong
thân thể của Giáo Hội. Họ bám giữ dính liền với thân nho nhưng không đơm hoa kết
trái. Họ giống như những cành “bú mút” dính liền với thân cây nhưng chẳng làm
gì cả. Họ chỉ lo phát triển cho bản thân.
Chúng ta cần để tâm đến chính bản
thân mình là những thành phần của Thân Thể Đức Kitô. Chúng ta gắn liền với Giáo
Hội, và là những người lãnh nhận ơn cứu chuộc của Đức Kitô, các bí tích Ngài
ban cho chúng ta. Nhưng chúng ta có sinh hoa trái không? Có phải chúng ta chỉ
lãnh ơn từ Thiên Chúa và không làm gì cho Chúa? Một quan tâm lớn chúng ta phải
để ý trong đời sống Giáo Hội đó là: “Chúng ta làm gì để sinh hoa trái?” Chúng
ta đi lễ Chúa Nhật hàng tuần, lãnh các bí tích, đón nhận ơn thánh. Tuy nhiên có
bao nhiêu người thực sự làm điều gì tích cực xây dựng thân thể của Đức Kitô, dạy
và làm gương sáng, tham gia, tình nguyện, giúp đỡ người khác? Hầu hết là họ chỉ
nhận và rước Mình Thánh Chúa Kitô. Nếu chúng ta chỉ làm có như thế, thì chúng
ta không sinh hoa trái. Chúng ta phải tham gia vào đời sống của Đức Kitô và đời
sống đó phải sinh nhiều hoa trái, giống như Đức Kitô đã làm. Nó phải sinh lợi,
không những chỉ cho bản thân, nhưng cho những người khác nữa. Chúng ta phải
sinh hoa trái.
Trong thư Thánh Gioan ở bài đọc
thứ hai hôm nay, chúng ta được nhắc nhủ rằng chúng ta có thể biết chắc Thiên
Chúa ở với chúng ta, và chúng ta sẽ lãnh nhận từ nơi ngài bất cứ điều gì chúng
ta cầu xin bởi vì chúng ta tuân giữ giới răn của Ngài và làm những điều hài
lòng Ngài. Chúng ta tuân giữ các giới răn bằng việc yêu thương nhau. Những người
tuân giữ các giới răn của Chúa thì ở trong Chúa và Chúa ở trong họ. Điều này
làm Thiên Chúa hài lòng.
Không thể đủ để nói chúng ta là
những người Công Giáo, nói “Lạy Chúa, lạy Chúa.” Như thế chưa đủ. Chúng ta cần
phải yêu mến Thiên Chúa với tất cả tấm lòng và linh hồn mình, chúng ta phải bày
tỏ ra là chúng ta yêu mến Thiên Chúa và như thánh Gioan nói, “Cách chúng ta bày
tỏ ra là chúng ta yêu mến Thiên Chúa đó là chúng ta tuân giữ các giới răn.”
Chúng ta phải làm chứng cho Đức Kitô, chúng ta phải hiểu biết Đức Kitô qua việc
liên kết với ngài trong thánh thể của Ngài là Giáo Hội. Chúng ta phải sinh hoa
trái, nhưng chúng ta chỉ sinh hoa trái nếu chúng ta liên kết với Ngài. Chúng ta
không thể chỉ là người rút những ơn của Thiên Chúa ban và giữ lấy cho mình bởi
vì làm như thế là chúng ta trở nên giống như những cành “bú mút” mọc ra từ thân
cây mà chẳng sinh lợi gì, chỉ bú, hút, rút tỉa và lấy đi sức sống từ thân thể.
Trong Giáo Hội ngày nay nhiều
người xưng nhận họ là thành phần của Giáo Hội, nhưng lại bất đồng điều này điều
nọ và có thể chối bỏ một số tư tưởng hay quan niệm. Họ tiếp tục bám víu vào
Thân Thể của Đức Kitô, nhưng không sinh hoa trái nào. Bổn phận của chúng ta là
nhận biết Thiên Chúa và học hiểu các giáo huấn của ngài, tuân giữ các giới răn,
lấy những ơn mà Thiên Chúa ban cho chúng ta và đưa nó vào thế giới của mình, nhờ
đó chúng ta có thể là những cành cây và những người mang hoa trái của Thiên
Chúa. Xin Chúa chúc lành cho các bạn.
Msgr. Edward Peter Browne
L. M. Gioan Trần Khả chuyển dịch
nguoitinhuu.com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét