Giáo Hội là cộng đoàn nảy sinh từ lời cầu linh mục của Chúa Giêsu
và bao gồm những người được thánh hiến cho Thiên Chúa, hoàn toàn tùy thuộc
Thiên Chúa và tất cả mọi người, và được sai ra đi đem thế giới trở về với Thiên
Chúa.
Đức Thánh Cha Biển Đức XVI đã khẳng định như trên với gần 5.000
tín hữu và du khách hành hương tham dự buổi gặp gỡ chung với Đức Thánh Cha
trong đại thính đường Phaolô VI, sáng thứ tư 25-1-2012. Trong bài huấn dụ Đức
Thánh Cha đã giải thích ý nghĩa lời cầu nguyện Chúa Giêsu thưa lên với Thiên
Chúa Cha trong ”Giờ” Người được nâng cao lên và được tôn vinh như thánh Gioan
ghi trong chương 17 câu 1 tới 26.
Chỉ có thể hiểu được lời cầu nguyện này của Chúa Giêsu trong tất cả
sự phong phú của nó khi lồng khung nó vào trong bối cảnh ngày lễ Yôm Kippur, tức
lễ Xá Tội của do thái giáo. Trong ngày đó vị Thượng Tế dâng hiến lễ đền tội cho
chính mình, rồi cho hàng tư tế và sau cùng cho toàn cộng đoàn dân Chúa. Mục đích
là trao ban trở lại cho dân Israel, sau các lỗi phạm của một năm, ý thức của việc
giao hòa với Thiên Chúa, ý thức là dân được tuyển chọn, ”dân thánh” giữa các
dân tộc khác. Lời cầu nguyện của Chúa Giêsu lấy lại cấu trúc của lễ này. Trong đêm
đó, Chúa Giêsu hướng tới Thiên Chúa Cha trong lúc Người hiến dâng chính mình.
Là tư tế và vật hiến tế, Chúa Giêsu cầu nguyện cho mình, cho các môn đệ và cho
tất cả những ai sẽ tin vào Người, cho Giáo Hội của mọi thời đại.
Lời Chúa Giêsu cầu cho chính Người là lời xin của sự tôn vinh, của
việc nâng cao Người lên trong ”Giờ” của Người... ”Giờ” này đã bắt đầu với sự bội
phản của Giuđa (x Ga 13,31) và sẽ đạt tột đỉnh với biến cố Chúa Giêsu về với
Thiên Chúa Cha (Ga 17,17). Không phải vô tình mà Chúa Giêsu bắt đầu lời cầu
linh mục bằng cách nói: ”Lậy Cha! Giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh Con Cha để Con
Cha tôn vinh Cha” (Ga 17,1). Đức Thánh Cha giải thích lời cầu này như sau:
Sự vinh danh mà Chúa Giêsu xin cho chình mình như là Thượng Tế, là
việc bước vào trong sự vâng phục tràn đầy Thiên Chúa Cha, một sự vâng phục dẫn đưa
Người vào trong điều kiện con thảo tràn đầy: ”Vậy lậy Cha, giờ đây xin Cha tôn
vinh Con bên Cha; xin ban cho Con vinh quang mà Con vẫn được hưởng bên Cha trước
khi có thế gian” (Ga 17,5). Sự sẵn sàng và lời xin này là cử chỉ đầu tiên chức
tư tế mới của Đức Giêsu, là tự trao ban hoàn toàn cho thập giá, và chính trên
thập giá là cử chỉ yêu thương tột đỉnh, Người được tôn vinh, bởi vì tình yêu là
vinh quang đích thật, vinh quang của Thiên Chúa.
Điểm thứ hai trong lời cầu của Chúa Giêsu là xin cho các môn đệ:
”Những kẻ Cha đã chọn từ giữa thế gian mà ban cho con, con đã cho họ biết danh
Cha. Họ thuộc về Cha, Cha đã ban họ cho con, và họ đã tuân giữ lời Cha” (Ga
17,6). Việc tỏ lộ ấy là một thực tại nơi Chúa Giêsu; Thiên Chúa ở với chúng ta,
và như thế danh Người, sự hiện diện của Người ở với chúng ta, là một với chúng
ta, đã được thực hiện. Như vậy sự biểu lộ này được thưc hiện trong việc nhập thể
của Ngôi Lời. Nơi Đức Giêsu Thiên Chúa bước vào trong thịt xác con người, gần
gũi con người trong cách thế duy nhất và mới mẻ. Và sự hiện diện ấy đạt tột đinh
trong hiến tế Chúa Giêsu thực hiện trong lễ Vượt Qua của cái chết và sự phục
sinh của Người.
Đức Thánh Cha nói tiếp trong bài huấn dụ: Trung tâm lời cầu bầu cử
và đền tội cho các môn đệ là lời xin thánh hiến: ”Họ không thuộc về thế gian
cũng như Con không thuộc về thế gian. Xin Cha lấy sự thật mà thánh hiến họ. Lời
Cha là sự thật. Như Cha đã sai Con đến thế gian, thì Con cũng sai họ đến thế
gian. Vì họ Con xin thánh hiến chính mình Con, để nhờ sự thật, họ cũng được
thánh hiến” (Ga 17,16-19).
Chỉ có Thiên Chúa là ”Đấng thánh hiến” hay ”Thánh” mà thôi. Như thế
thánh hiến có nghĩa là chuyển dời một thực tại, một người hay một vật vào trong
quyền sở hữu của Thiên Chúa. Một đàng là lấy đi từ những của chung, tách ra, để
riêng ra từ môi trường cuộc sống cá nhân của con người để hiến dâng hoàn toàn
cho Thiên Chúa; đàng khác sự tách rời đó, việc di chuyển sang lãnh vực của
Thiên Chúa đó, có ý nghĩa riêng là ”sai đi”, ban sứ mệnh: chính vì đã cho Thiên
Chúa nên thực tại hay người được thánh hiến hiện hữu cho người khác, được trao
ban cho người khác. Cho Thiên Chúa có nghĩa là không còn là của chính mình nữa,
mà là của tất cả mọi người. Người được thánh hiến là người giống Chúa Giêsu, được
tách rời khỏi thế giới và để riêng ra cho Thiên Chúa cho một nhiệm vụ và vì thế
nên hoàn toàn trong quyền sử dụng của tất cả mọi người. Đối với các môn đệ, đó
sẽ là tiếp tục sứ mệnh của Chúa Giêsu, được trao tặng cho Thiên Chúa để thi
hành sứ mệnh cho tất cả mọi người.
Điểm thứ ba trong lời cầu linh mục của Chúa Giêsu trải đài cái
nhìn cho tới ngày tận thế... Chúa Giêsu cầu nguyện cho Giáo Hội thuộc mọi thời đại
và cũng cầu nguyện cho chúng ta nữa (Ga 17,20). Sách Giáo Lý Giáo Hội bình luận
như sau: ”Chúa Giêsu đã đã thành toàn công trình của Thiên Chúa Cha và lời cầu
nguyện của Người, cũng như Hiến tế của Người, trải dài cho đến khi kết thúc thời
gian. Lời cầu của ”Giờ” làm đầy thời sau hết và đưa nó tới chỗ hoàn tất” (s.
7249). Đức Thánh Cha quảng diễn điểm này như sau:
Lời xin chính trong lời cầu linh mục của Chúa Giêsu được dành cho
các môn đệ thuộc mọi thời đại là lời xin cho sự hiệp nhất tương lai của tất cả
những ai sẽ tin nơi Người. Sự hiệp nhất đó không phải là một sản phẩm của trần
gian. Nó chỉ phát xuất từ sự hiệp nhất của Thiên chúa và tới với chúng ta từ
Thiên Chúa Cha, qua Chúa con và trong Chúa Thánh Thần. Chúa Giêsu xin một ơn từ
trời có hiệu qủa thực sự và có thể nhận ra được trên trái đất. Người cầu nguyện
để ”tất cả nên một, như Cha ở trong con và con ở trong Cha để họ cũng ở trong
chúng ta. Như vậy thế gian sẽ tin rằng Cha đã sai con” (Ga 17,21).
Đức Thánh Cha nói thêm trong bài huấn dụ: Sự hiệp nhất các tín hữu
kitô một đàng là một thực tại bí mật ở trong con tim của những người tin. Nhưng
đồng thời nó phải hiện ra với tất cả sự trong sáng trong lịch sử, phải lộ hiện
ra để thế gian tin. Nó có một mục đích rất thực tiễn và cụ thể, nó phải lộ hiện
để tất cả thực sự là một. Sự hiệp nhất ấy cũng là suối nguồn sự hữu hiệu của sứ
mệnh kitô trong thế giới. Đức Thánh Cha suy tư thêm về nguồn gốc Giáo Hội như
sau:
Chúng ta có thể nói rằng trong lời cầu linh mục của Chúa Giêsu việc
thành lập Giáo Hội được hoàn tất... Chính nơi đây, trong Bữa Tiệc cuối cùng
Chúa Giêsu tạo dựng ra Giáo Hội. Bởi vì Giáo Hội là gì, nếu không phải là cộng đoàn
các môn đệ, mà qua lòng tin nơi Đức Giêsu Kitô như Đấng được Thiên Chúa Cha sai
đến, tiếp nhận sự hiệp nhất của nó và bị lôi cuốn vào trong sứ mệnh của Đức
Giêsu là cứu rỗi thế gian bằng cách dẫn đưa nó tới sự thánh hiến cho Thiên
Chúa? Chính ở đây chúng ta tìm thấy một định nghĩa đích thật về Giáo Hội. Giáo
Hội nảy sinh từ lời cầu nguyện của Chúa Giêsu. Và lời cầu nguyện đó không chỉ
là lời nói, mà là cử chỉ qua đó Người thánh hiến chính mình nghĩa là hiến tế
chính mình cho sự sống của thế giới” (Đức Giêsu Thành Nagiarét, II, 117 tt.)
Chúa Giêsu cầu nguyện cho các môn đệ nên một. Nhờ sức mạnh của sự
hiệp nhất được tiếp nhận và giữ gìn ấy, Giáo Hội có thể bước đi ”trong trần
gian”, mà không ”thuộc về trần gian” (Ga 17,16) và sống sứ mệnh được giao phó để
thế gian tin nơi Chúa Con và Chúa Cha, Đấng đã sai Người. Giáo Hội trở thành nơi
trong đó sứ mệnh của Chúa Kitô được tiếp tục: đó là dẫn đưa ”trần gian” ra khỏi
sự tha hóa con người khỏi Thiên Chúa và chính mình, ra khỏi tội lỗi để nó trở về
với thế giới của Thiên Chúa.
Chúng ta hãy xin Chúa Giêsu hướng dẫn chúng ta trong cuộc đối thoại
với Chúa và dậy chúng ta cầu nguyện... Chúng ta hãy xin Chúa cho chúng ta được
thánh hiến cho Người, ngày càng thuộc về Người hơn, để có thể ngày càng yêu thương
tha nhân, gần cũng như xa. Chúng ta hãy xin Chúa ngày càng cho khả năng rộng mở
lời cầu của chúng ta cho các chiều kích của thế giới, không đóng kín nó trong
việc xin trợ giúp các vấn đề của chúng ta, mà nhớ tới tha nhân trước mặt Chúa,
học bầu cử cho người khác. Chúng ta hãy xin Chúa ơn hiệp nhất cho tất cả mọi
tín hữu kitô, ơn mà chúng ta đã tha thiết nài xin trong Tuần cầu nguyện cho hiệp
nhất này.
Đức Thánh Cha đã chào tín hữu bằng nhiều thứ tiếng khác nhau. Chào
các bạn trẻ, người đau yếu và các cặp vợ chồng mới cưới Đức Thánh Cha khuyên
các bạn trẻ tin tưởng nơi giáo huấn của Giáo Hội nhằm giúp trưởng thành toàn vẹn.
Ngài xin các bệnh nhân dâng các khổ đau cho sự hiệp nhất của Giáo Hội. Ngài nhắn
nhủ các cặp vợ chồng mới cưới biết giáo dục con cái theo cái luận lý của tình
yêu nhưng không, noi gương tình yêu của Thiên Chúa đối với nhân loại.
Sau cùng ngài cất kinh Lậy Cha và ban phép lành Tòa Thánh cho mọi
người.
Linh Tiến Khải - vietcatholic.com
0 comments:
Đăng nhận xét