Truyền thuyết dựng nước và giữ nước của Đất Việt với biết bao trang sử hào hùng, nhưng cũng không thiếu những tình cảnh éo le, bi đát trong từng phận người. Nhắc đến chuyện tình gián điệp của Triệu Đà, chúng ta hẳn không quên công chúa Mỵ Châu, với bốn câu thơ quặn xé lòng người:
1 “Tôi kể ngày xưa chuyện Mỵ Châu
Trái tim lầm lẫn để trên đầu
Nỏ thần vô ý trao tay giặc
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu”.
Trái tim Mỵ Châu đặt sai chỗ, tin nhầm người nên đất nước rơi vào tay giặc. Còn Trái Tim của Đức Giêsu có lầm lẫn không khi Ngài trao cho cả nhân lọai này, với những con người đầy phản bội, vô ơn và vong ân bội nghĩa? Những lần hiện ra với Thánh nữ Margaret Mary Alacoque, sau khi tỏ cho bà thấy Trái Tim rất thánh, Chúa đã phán những lời tha thiết, nung nấu lòng sốt sắng của nhiều linh hồn: “Con hãy xem Trái Tim này yêu dấu lòai người quá bội, không giữ lại gì cho mình, đến nỗi đã hòan tòan cạn kiệt để chứng tỏ cho họ thấy lòng yêu. Đáp lại, Ta chẳng nhận được gì ngòai sự vô ơn tệ bạc, vì những thái độ bất kính và phạm thánh của họ, vì sự nguội lạnh và khinh dể họ dành cho Ta trong Bí Tích tình yêu. Nhưng điều làm cho Ta đau đớn nhất là trái tim của những người tận hiến cho Ta cũng xử với Ta như thế. Vì vậy, Ta xin con dùng ngày thứ sáu sau tuần bát nhật kính Mình Máu Thánh làm ngày tôn vinh Thánh Tâm, hãy rước lễ đền tạ, cùng với một hành vi khổ chế…”
Nếu đọc lại các trang Tin mừng của bốn Thánh sử, khi kể lại cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, chúng ta dễ dàng nhận ra những lời tâm sự trên của Chúa. Trên con đường ra pháp trường, Chúa Giêsu đã nếm đủ những mùi vị đắng cay, những nhục nhã đầy nước mắt của phận người. Người ta dành cho Chúa không phải là những vinh quang phú quý, mà là những lời thóa mạ, đòn vọt, khạc nhổ, vòng gai và Thập giá, cùng với cái chết giữa những người trộm cướp. Thế nhưng trong Trái tim đầy nhân từ và nhân ái, Chúa vẫn dành cho mỗi người một chỗ, dù là nhỏ bé thôi, nhưng cũng đủ chỗ cho cả con người trên trái đất này. Trên cây Thập tự, giữa những đớn đau về thể xác, cơn đói khát của con người, Chúa vẫn cầu xin sự tha thứ cho những ai xúc phạm đến Ngài. Vâng quả là một tình thương bao la và trên hết mọi tình yêu, Trái tim Chúa, Máu và nước chảy ra từ ngọn giáo vô tình của một anh lính đã như dòng sông dạt dào bao la cuồn cuộn từ trái tim của một Thiên Chúa có tên gọi là TÌNH YÊU.
Tháng sáu với những cơn mưa vào hạ, như nhắc nhở cho mỗi người nhớ đến mọi Nguồi mạch và Ân sủng từTrái tim dịu hiền của Chúa Giêsu, một trái tim yêu cho đến nỗi bằng lòng chịu chết trên cây Thánh Giá để đem ơn cứu độ cho con người.
Linh mục Giacôbê Tạ Chúc.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét