CHÚA ƠI XIN DẠY CHÚNG CON CẦU NGUYỆN !
Lời
Ngỏ:
Rất nhiều người và ngay cả chính chúng tôi thường đặt câu hỏi:
- Cầu nguyện là gì?
- Cầu nguyện như thế
nào?
- Tại sao lời cầu nguyện
không được Chúa nhận lời?
- Làm sao biết được
thánh ý Thiên Chúa? v.v...
Sau khi cầu nguyện và được Chúa Thánh Thần soi sáng, chúng tôi tìm
được tài liệu quý giá này, đáp ứng được những khao khát của cầu nguyện và trả lời
thoả đáng cho các câu hỏi trên. Chúng tôi xin gởi đến Quí vị tài liệu này như
là một hành trang trong đời sống cầu nguyện và theo Chúa. Xin đọc chậm rãi
trong tâm tình cầu nguyện và suy niệm, đồng thời xin Chúa giúp đánh động và
linh ứng những mạc khải thánh ý và tư tưởng của Chúa qua từng dòng chữ
Xin cầu nguyện và tạ ơn Chúa cùng với chúng tôi được chia sẻ trong
đời sống tâm linh với Quí vị. Mạng
Lưới Cầu Nguyện hân hạnh giới thiệu bài viết rất hay về cầu nguyện sau đây. Xin
giúp chúng tôi phổ biến tài liệu này, bằng cách copy tặng cho người thân. Chân
thành cám ơn anh chị em cộng tác hoàn thành tài liệu này và quý vị độc giả.
thanhlinh.net - mangluoicaunguyen@yahoo.com
MỤC
LỤC
- Lời ngỏ
- Cầu nguyện là gì?
- Tại sao chúng ta cần cầu nguyện
- Xây dựng một đời sống cầu nguyện hiệu quả
- Mục đích của cầu nguyện là gì?
- Những thành quả của việc cầu nguyện
- Cung cách cầu nguyện
- Lúc nào nên cầu nguyện
- Cần cầu nguyện bao lâu
- Các hình thức cầu nguyện
- Những lời cầu nguyện
- Kinh tha thứ ngắn
- Kinh trận chiến thiêng liêng
Cầu
nguyện cần thiết cho đời sống tâm linh của chúng ta cũng như hơi thở cần cho đời
sống tự nhiên của con người. Chúng ta không thể sống trọn vẹn cho Chúa nếu
không có đời sống cầu nguyện lành mạnh, và cũng vậy chắc chắn chúng ta không thể
hoàn thành bất cứ mục vụ nào nếu không có đời sống cầu nguyện liên lỉ.
1.
ĐỊNH NGHĨA ĐIỀU KHÔNG ĐỊNH NGHĨA ĐƯỢC: CẦU NGUYỆN LÀ GÌ?
Khi bắt đầu chia sẻ một vài nguyên tắc căn bản, tôi xin thú thực từ
trong thâm tâm rằng có nhiều điều về cầu nguyện mà tôi tin rằng sẽ còn huyền bí
cho tới khi chúng ta được trực diện với Thiên Chúa trên thiên đàng, như trong
Thánh Kinh dậy chúng ta: “Bây giờ tôi biết chỉ có ngần có hạn, mai sau tôi sẽ được
biết hết, như Thiên Chúa biết tôi” (1Cor.13:12)
Mặc dù chúng ta có thể biết rất nhiều về cầu nguyện, và có khả năng
giảng dậy nhiều sự thực tuyệt diệu về đề tài đầy thích thú, đầy bí ẩn, và những
thắc mắc khó mà hầu như không có câu trả lời thỏa đáng. Tôi tin chắc mỗi người
là con cái Chúa đều có một số thắc mắc muốn hỏi Chúa về những huyền bí của cầu
nguyện, và về những điều con người cầu xin chưa được đáp trả.
Mặc dù vậy, chúng ta biết đủ để có thể xây dựng và thực hành một đời
sống cầu nguyện có kết quả để yêu và phụng sự Chúa với hết khả năng của chúng
ta.
a) Cầu nguyện
cần thiết cho hoạt động tâm linh.
Đó là sự diễn tả tâm linh của chúng ta với Chúa mà chính ngài là
Thần Khí. Đó là một sự kết hợp và hòa nhập tâm linh của thần trí chúng ta với
Thần Khí Chúa. Là một sự gặp gỡ và kết hợp rạng ngời của thần trí chúng ta với
Thần Khí Chúa. Đó cũng là một sự đàm thoại thiêng liêng giữa các thần trí. Tâm
linh nhân loại hòa nhập và trò chuyện thân mật với Thần Khí Chúa, và khi đó
Chúa ở với chúng ta. Ước gì tôi có thể làm sáng tỏ sự kiện này để bảo đảm cho bạn
hiểu cặn kẽ và tỏ lòng biết ơn về điều này.
Cầu nguyện không phải là một hoạt động của trí tuệ. Cầu nguyện đích
thực không phải là sản phẩm của tri thức con người, hay các khả năng thuộc về
trí tuệ, mặc dù tri thức và tư tưởng của chúng ta có góp phần vào việc cầu nguyện.
Cầu nguyện là sự kết hợp của thần trí chúng ta với Thần Khí của Chúa trong hoạt
động sáng tạo của sự đàm thoại tâm linh hỗ tương giữa con người và Thiên Chúa.
Thần trí là trọng tâm của thân xác con người chúng ta. Đó là thần
khí thiêng liêng trong phần của con người chúng ta. Chúng ta là những sinh vật
linh thiêng cần thiết và quan trọng bao bọc bởi thể xác bên ngoài, và trí tuệ
chi phối các hoạt động thân xác chúng ta. Trừ khi tâm linh của bạn gặp gỡ Chúa,
đàm thoại với Chúa và Người ở với bạn, nếu không thì bạn chưa thực sự cầu nguyện
đích thực.
b) Cầu nguyện
là “đến gần bên Chúa“
“Hãy đến gần Thiên Chúa, Người sẽ đến gần anh em.“(Gc 4:8)
Khi cầu nguyện là chúng ta để qua một bên tất cả những bận rộn của
cuộc sống, và chỉ chú tâm hoàn toàn vào Chúa. Đó là một hành động có ý từ bỏ mọi
điều cần thiết và đòi hỏi sự chú tâm của chúng ta, để chúng ta có thời giờ với
Chúa. Đôi khi đìều này rất khó thực hiện đối với người làm các công tác mục vụ,
vì chúng ta thường hay lý luận rằng suốt cuộc đời chúng ta tận tụy làm việc của
Chúa, và những điều đòi hỏi sự chú tâm của chúng ta tất nhiên cũng nằm trong ước
muốn của Ngài. Thật đáng buồn bởi vì bận rộn với công việc của Chúa, mà hầu như
chúng ta có rất ít hoặc không còn thời giờ để có thể gần Chúa trong cầu nguyện.
Đây là một cái bẫy tinh vi và nguy hiểm mà nhiều mục tử nhiệt tâm, thiện chí đã
sa vào. Đó cũng là “nguy hiểm nghề nghiệp“ trong mục vụ mà vì chúng ta quá bận
rộn trong các công việc của Chúa để đến nỗi chểnh mảng, lơ là hay thậm chí lười
biếng trong việc cầu nguyện, thờ phượng cách riêng tư với Chúa. Như vậy là
chúng ta đã bỏ ra nhiều thời giờđể phụng
sự Chúa, nhưng hầu như lại chẳng có thời giờ bầu bạn với Ngài. (Người dịch thêm
vào: chúng ta làm công việc của Chúa, nhưng chúng ta lại quên mất Chúa của công
việc).
c) Cầu nguyện
là dùng thời giờ qúi báu với Chúa.
Cầu nguyện hầu mang lại hiệu qủa không thể làm qúa vội vàng. Hiển
nhiên có những lúc đột xuất thì chỉ trong một tíc tắc ngắn ngủi thôi, cầu nguyện
vẫn có kết qủa. Chẳng hạn như khi chúng ta gặp phải tai nạn bất thần xẩy ra và
kêu xin với Chúa, Ngài sẽ nghe lời ta và cũng đáp trả ngay tức thì. Tuy nhiên,
như là một luật lệ chung để thực hành cầu nguyện cần có thời gian và không nên
vội vàng. Bởi vì những lời khi ta cầu nguyện không nhiều bằng điều Chúa muốn
nói với ta, và cả những gì Chúa muốn hoàn thành nơi chúng ta khi chúng ta đứng
trước nhan thánh Ngài với thái độ đầu phục và phó thác là việc mà cầu nguyện đích
thực đòi hỏi nơi chúng ta.
Cầu nguyện riêng tư rất quan trọng đến độ chúng ta phải đặt lên
hàng đầu mọi ưu tiên trong những việc chúng ta làm, tầm quan trọng của nó khiến
bất cứ việc gì khác cũng phải đứng sau danh sách làm việc.
d) Cầu nguyện
là đối thoại hai chiều.
Điều người ta thường hiểu lầm nhiều nhất về cầu nguyện là tư tưởng
cho rằng "cầu nguyện là cuộc trò chuyện với Chúa“. Tư tưởng này nguy hiểm ở
chỗ nó chỉ đúng một phần thôi, nhưng không hoàn toàn là hẳn như vậy. Hiển nhiên
về một phương diện, mà là phương diện quan trọng, cầu nguyện là truyện trò với
Chúa. Nhưng vế phía bên kia của phương trình (bài toán), thì cầu nguyện cũng là
dịp để Chúa nói và chia sẻ tâm tình với chúng ta. Phương diện sau này quan
trong hơn (vì khi cầu nguyện là chúng ta đi tìm ý Chúa nơi chúng ta, không phải
tìm ý chúng ta nơi Chúa). Những gì tôi nói với Chúa không quan trọng. Nhưng
quan trọng là NHỮNG GÌ CHÚA NÓI VỚI TÔI. Cho nên khi bạn bước vào nơi chốn và
thời gian cầu nguyện, hãy đi với một tâm tình rằng, bạn cần làm nhiều hơn là chỉ
nói với Chúa; bạn cần có thời giờ chờ đợi Chúa, lắng nghe Chúa, và hiểu điều gì
Chúa muốn nói với bạn.
e) Cầu nguyện
là chia sẻ tâm tình với Chúa.
Kinh Thánh thường nói “Hãy mở hết trái tim ra cho Chúa”. Vua David
là một thí dụ điển hình, và Thánh vịnh 51 là minh chứng rõ ràng nhất. Rất nhiều
lần vua David thấy lòng bối rối với những khó khăn phiền muộn trong đời, và
chính những lúc ấy Vua khôn ngoan đến trước nhan thánh Chúa và nói:
"Từ cùng cõi địa cầu, con kêu lên Chúa, tâm thần đang mòn mỏi
rã rời. Trên tảng đá kia cao vòi vọi, xin Ngài dẫn con lên." (Tv61:2) Những
lúc đó David thổ lộ hết tâm tư với Chúa. Vua mở hết trái tim ra kêu cầu Chúa lắng
nghe. "Lạy Chúa Trời, xin lắng nghe lời con cầu nguyện, con khẩn nài, xin đừng
nỡ làm ngơ, xin để ý đến con và thương đáp lại". (Tv 55:22)
f) Cầu nguyện
là phải đợi Chúa.
David thường tạo thói quen “chờ đợi Chúa”. Điều này cho thấy ngay
là ta không thể vội vàng đến với Chúa rồi cũng vội vàng rời xa thánh nhan Chúa,
nhưng tốt hơn là hãy có đủ thời giờ để kiên nhẫn chờ đợi Người. Quan niệm chờ đợi
nói lên cung cách của một tôi tớ hay một tiếp viên kiên nhẫn và khiêm tốn chờ lệnh
của Chủ. Anh ta đứng kiên nhẫn chờ cho tới lúc thích hợp khi Chủ ra lệnh hoặc
bày tỏ ý muốn của ông.
g) Cầu nguyện
là phục tùng Ý muốn của Chủ.
Thực hành đích thực của cầu nguyện là một hành động vâng phục
Chúa. Lý do chính mà chúng ta cầu nguyện là vì chính Chúa đã truyền cho chúng
ta hãy làm như vậy. Nên khi chúng ta đem mình tới trước nhan thánh Chúa để cầu
nguyện, chúng ta hãy làm với một tinh thần đầu phục và phó thác cho Thánh Ý
Chúa. Chỉ một thái độ này thôi cũng đủ là lý do chính đáng để cầu nguyện rồi.
Tâm hồn chúng ta cần được canh tân đầu phục Chúa và tuân phục Thánh Ý Ngài.
2) TẠI SAO
CHÚNG TA CẦN CẦU NGUYỆN?
a) Bởi vì
Chúa muốn chúng ta đồng hành với Người.
Đây là khía cạnh đáng chú ý nhất trong chương trình cứu độ lớn lao
của Chúa, đó là một Thiên Chúa Toàn Năng, Đấng tạo dựng và làm chủ vũ trụ bao
la, nhưng lại tự hạ mình xuống để trò chuyện với một trong những thụ tạo nhỏ bé
nhất của Ngài làm nên. Thiên Chúa toàn năng hằng hữu dành thời gian và nỗ lực để
trò chuyện thân mật với một người chẳng là gì như bạn và tôi. Ngài còn chú ý đến
những chi tiết nhỏ nhặt trong từng giây phút ngắn ngủi của cuộc đời chúng ta,
và sẵn sàng truyền đạt với chúng ta về những chi tiết này. Tôi luôn luôn ngạc
nhiên về những ân huệ kể trên, và do đó trong tôi dấy lên niềm kính sợ sâu xa đối
với Thiên Chúa cao cả.
b) Bởi vì
chúng ta cần hạ mình xuống khi cầu nguyện.
Cầu nguyện là linh thao (tập thể thao tâm linh) mang lại lợi ích
tâm linh, vì khi đến với Chúa chúng ta khiêm nhường trước nhan Thánh Ngài, nhận
biết sự hiện diện của chúng ta là cần tới Ngài vì chúng ta bất lực không thể
làm được điều gì cho có ý nghĩa và kết quả, nếu không có sự giúp sức của Ngài.
Trong cầu nguyện, chúng ta tự coi mình như thái độ của những tôi tớ đứng đợi lệnh
chủ. Chúng ta tự hạ thân phận và những khả năng của con người của mình xuống bằng
cách tự đặt mình dưới chân Chúa trong khiêm nhường, đầu phục và thành khẩn cầu
xin.
c) Bởi vì
chúng cần rèn luyện tâm hồn chúng ta khi cầu nguyện
Cầu nguyện là một hoạt động tâm linh cho nên cần có một sự rèn luyện
xác thịt của chúng ta hầu có thể thực hiện được. Bản tính con người tự nhiên là
không cảm thấy hứng khởi trong việc cầu nguyện, ước muốn và khuynh hướng của
con người cần được rèn luyện hầu mang tới sự đầu phục để biết dành thời giờ cầu
nguyện trước nhan thánh Chúa. Sự thực hành rèn luyện này rất cần thiết cho việc
tăng trưởng và phát triển tâm linh. Chúng ta làm cho tâm linh con người được
phong phú mỗi lần chúng ta cầu nguyện sốt sắng với Chúa.
d) Bởi vì
chúng ta cần nhận biết và bày tỏ sự lệ thuộc của chúng ta vào Chúa.
Hành động đến trước nhan Chúa trong cầu nguyện là nói lên sự lệ
thuộc của chúng ta vào Chúa. Mỗi lần chúng ta tìm Chúa và đến với Ngài bằng con
người và những nhu cầu của chúng ta, là chúng ta tỏ cho Ngài biết chúng ta lệ
thuộc vào Ngài. Đó là một hoạt động hữu ích giúp chúng ta luôn có thái độ khiêm
nhường chính đáng với Chúa.
e) Bởi vì khi
cầu nguyện chúng ta cần từ bỏ chính bản thân mình.
“Kẻ nào muốn làm môn đệ ta, kẻ ấy hãy từ bỏ chính mình mà vác
thánh gía theo ta.” (Mt16,24). Cầu nguyện cho có ý nghĩa luôn đòi hỏi chúng ta
phải từ bỏ chính mình. Trong cuộc sống có rất nhiều điều chúng ta cần phải làm
hơn là dành thời giờ cho cầu nguyện, vì vậy để có thời giờvà cơ hội cầu nguyện, chúng ta phải từ
bỏ mình. Làm được như vậy là chúng ta đã đáp ứng điều Chúa Giêsu muốn nơi mỗi
môn đệ đích thực.
f) Bởi vì cầu
nguyện là khía cạnh cần thiết trong mối liên lạc của ta với Chúa.
Chúa Giêsu luôn là một thí dụ và gương mẫu toàn thiện nhất trong
việc cầu nguyện của chúng ta. Kinh Thánh ghi lại cuộc đời Chúa khi còn ở trần
thế cho thấy Ngài luôn luôn trung thành cầu nguyện cùng Chúa Cha. Nhiều lần,
chúng ta thấy Chúa Giêsu lui khỏi các hoạt động, khỏi đám đông dân chúng, và
ngay cả các môn đệ của Ngài nữa để có thể một mình cầu nguyện cùng Thiên Chúa
Cha. Nếu Chúa Giêsu đã phải làm như thế để duy trì mối liên hệ tốt đẹp với Chúa
Cha, thì phần chúng ta cần phải làm nhiều hơn bao nhiêu nữa để tạo được mối
liên hệ này? Một sự liên kết gắn bó khi cầu nguyện rất cần thiết để thăng tiến
trong mối liên hệ của chúng ta với Chúa.
g) Bởi vì
Chúa đáp ứng những nhu cầu của chúng ta qua cầu nguyện.
Bây giờ chúng ta hãy bàn về điều rất căn bản của cầu nguyện. Nói
trắng ra là tại sao chúng ta phải cầu nguyện. Đích thực là vì trong sự khôn
ngoan và mục đích của Thiên Chúa, Ngài đã hứa sẽ đáp trả nhu cầu của chúng ta
trước những lời van xin Ngài.
Dothái 11,6 cho chúng ta biết: “Không có đức tin, thì không thể
làm đẹp lòng Thiên Chúa, vì ai đến gần Thiên Chúa, thì phải tin là có Thiên
Chúa và tin Người là Đấng ban phần thưởng cho những ai tìm kiếm Người”. Đây là
một trong những nhiệm mầu tôi nói trước đây. Chắc chắn là Chúa đã biết mọi nhu
cầu và hoàn cảnh của chúng ta rồi, nhưng tại sao Chúa lại cần chúng ta phải nói
ra khi cầu nguyện? Tôi tin là câu trả lời cho điều này nằm trong một mức độ nào
đó mà tôi đã nói đến ở trên... Chúa muốn tình bạn đồng hành, muốn chúng ta nhận
ra sự cần lệ thuộc vào Chúa, và trên thực tế, Chúa muốn chúng ta dành thời giờ
liên hệ mật thiết với Ngài.
h) Bởi vì
Chúa nhận lời cầu nguyện của chúng ta
Dù những nhu cầu chúng ta xin cho cá nhân, cho gia đình hoặc cho
tha nhân hay cho kết quả của một mục vụ, Thiên Chúa sẽ nhận lời để đáp trả lại
lời cầu nguyện thành tâm của chúng ta. Nếu chúng ta cầu nguyện thì sự việc sẽ xảy
ra, còn nếu không cầu nguyện thì chẳng gì tồn tại hay giá trị có thể xẩy ra cả.
Công việc của Chúa chỉ được tiến bước qua lời cầu nguyện.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét