HÃY SÁM HỐI VÀ TIN MỪNG

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011

BÀN TAY CỦA MẸ - BÀI HỌC CỦA CON


Mộtthanh niên học hành xuất sắc nộp đơn vào chức vụ quản trị viên cho một công tylớn.
Anhta vừa xong buổi phỏng vấn đầu tiên, ông giám đốc phỏng vấn lần cuối để quyếtđịnh nhận hay không nhận anh ta.
Viêngiám đốc khám phá học bạ của chàng thanh niên, tất cả đều tốt, và năm nào, từbậc trung học đến các chương trình nghiên cứu sau đại học, cũng đều xuất sắc,không năm nào mà anh chàng thanh niên không hoàn thành vượt bực.
Viêngiám đốc hỏi : “Anh đã được học bổng nào của trường?”
Chàngthanh niên đáp : “Thưa không”.
Viêngiám đốc hỏi: “Thế cha anh trả học phí cho anh đi học?”
Chàngthanh niên đáp: “Cha tôi chết khi tôi vừa mới 1 tuổi đầu. Mẹ tôi mới là ngườilo trả học phí”.
Viêngiám đốc lại hỏi: “Mẹ của anh làm việc ở đâu?”
Chàngthanh niên đáp: “Mẹ tôi làm việc giặt áo quần”.
Viêngiám đốc bảo chàng thanh niên đưa đôi bàn tay cho ông ta xem. Chàng thanh niênđưa hai bàn tay mịn màng và hoàn hảo của chàng cho ông giám đốc xem.
Viêngiám đốc hỏi: “Vậy trước nay anh có bao giờ giúp mẹ giặt giũ áo quần không?”
“Chưabao giờ, mẹ luôn bảo tôi lo học và đọc thêm nhiều sách. Hơn nữa, mẹ tôi giặt áoquần nhanh hơn tôi”. – Chàng thanh niên đáp.
Viêngiám đốc dặn chàng thanh niên: “Tôi yêu cầu anh một việc. Hôm nay khi trở lạinhà, lau sạch đôi bàn tay của mẹ anh, và rồi ngày mai đến gặp tôi”.
Chàngthanh niên cảm thấy khả năng được công việc tốt này rất là cao. Khi vừa về đếnnhà, chàng ta sung sướng thưa với mẹ để được lau sạch đôi bàn tay của bà. Mẹchàng cảm thấy có gì đó khác lạ, sung sướng, nhưng với một cảm giác vừa vui màcũng vừa buồn, bà đưa đôi bàn tay cho con trai xem.
Chàngthanh niên từ từ lau sạch đôi bàn tay của mẹ. Vừa lau, nước mắt chàng tuôntràn. Đây là lần đầu tiên chàng thanh niên mới khám phá đôi tay mẹ mình, đôibàn tay nhăn nheo và đầy những vết bầm đen. Những vết bầm làm đau nhức đến nỗibà đã rùng mình khi được lau bằng nước. Lần đầu tiên trong đời, chàng thanhniên nhận thức ra rằng, chính từ đôi bàn tay giặt quần áo mỗi ngày này đã giúp trảhọc phí cho chàng.
Nhữngvết bầm trong tôi tay của mẹ là giá mẹ chàng phải trả cho ngày chàng tốtnghiệp, cho những xuất sắc trong học vấn và cho tương lai sẽ tới của chàng.
Saukhi lau sạch đôi tay của mẹ, chàng thanh niên lặng lẽ giặt hết phần áo quần cònlại của mẹ.
Tốiđó, hai mẹ con tâm sự với nhau thật lâu.
Sánghôm sau, chàng thanh niên tới gặp ông giám đốc.
Viêngiám đốc lưu ý những giọt nước mắt chưa ráo hết trong đôi mắt của chàng thanhniên, và hỏi: “Anh có thể cho tôi biết những gì anh đã làm và đã học được hômqua ở nhà không?”
Chàngthanh niên đáp: “Tôi lau sạch đôi tay của mẹ, và cũng giặt hết phần áo quần cònlại”.
Viêngiám đốc hỏi: “Cảm tưởng của anh ra sao?”
Chàngthanh niên đáp: “Thứ nhất, bây giờ tôi hiểu thế là ý nghĩa của lòng biết ơn;không có mẹ, tôi không thể thành tựu được như hôm nay. Thứ hai, qua việc hợptác với nhau, và qua việc giúp mẹ giặt quần áo, giờ tôi mới ý thức rằng thậtkhó khăn và gian khổ để hoàn tất công việc. Thứ ba, tôi biết ơn sự quan trọngvà giá trị của quan hệ gia đình”.
Viêngiám đốc nói: “Đây là những gì tôi tìm kiếm nơi người sẽ là quản trị viên trongcông ty chúng tôi. Tôi muốn tuyển dụng một người biết ơn sự giúp đỡ của nhữngngười khác, một người cảm thông sự chịu đựng của những người khác để hoàn thànhnhiệm vụ, và một người không chỉ nghĩ đến tiền bạc là mục đích duy nhất củacuộc đời. Em được nhận”.
Sauđó, chàng thanh niên làm việc hăng say, và nhận được sự kính trọng của các nhânviên dưới quyền. Tất cả nhân viên làm việc kiên trì và hợp tác như một đội.Thành tựu của công ty mỗi ngày được nhiều cải thiện.
Mộtđứa bé, được che chở và có thói quen muốn gì đước nấy, có thể sẽ phát triển“tâm lý đặc quyền” và sẽ luôn nghĩ đến mình trước. Hắn sẽ thờ ơ về các nỗ lựccủa cha mẹ.
Khilàm việc, hắn giả thiết rằng mọi người phải vâng lời hắn, và khi trở thành mộtquản trị viên hắn có thể sẽ không bao giờ biết sự chịu đựng của các nhân viêndưới quyền và luôn đổ thừa cho người khác.
Đốivới loại người này, có thể học giỏi, có thể thành công một thời gian ngắn nhưngthật sự sẽ không cảm nhận được ý nghĩa của thành tựu. Hắn sẽ cằn nhằn, lòngchất đầy oán ghét và đấu tranh để có được nhiều thứ cho mình. Nếu chúng tathuộc loại cha mẹ chuyên bao che con cái như thế này, phải chăng chúng ta đangcho chúng thấy tình thương của cha mẹ hay thay vì đang tàn phá chúng?
Bạncó thể cho con cái sống trong những căn nhà lớn, ăn thức ăn ngon, học dươngcầm, xem TV màn ảnh rộng. Nhưng khi chúng ta cắt cỏ, xin vui lòng cho chúng làmviệc đó. Sau bữa cơm, hãy để chúng rữa chén bát cùng với anh chị em chúng.Không phải vì các bạn không có tiền để mướn người làm trong nhà, nhưng bởi vìbạn nên thương con đúng cách. Bạn muốn chúng hiểu rằng, bất kể cha mẹ giàu cócỡ nào, một ngày tóc họ cũng sẽ bạc như mẹ của người bạn trẻ kia. Điều quantrọng nhất là con cái của bạn học để biết hơn sự khó khăn, học khả năng cùnglàm việc với những người khác để hoàn thành công việc.

NguoiVietBoston dịch
(Trích từ Lam Hồng)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | JCPenney Coupons