NHỮNG NGƯỜI HÀNH HƯƠNG CỦA HY VỌNG : CÙNG MẸ MARIA BƯỚC ĐI TRONG ĐỨC TIN

Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2025

PHỎNG VẤN ĐỨC HỒNG Y PREVOST : TRÊN HẾT, MỘT GIÁM MỤC PHẢI CÔNG BỐ CHÚA KITÔ

Ngày 30 tháng 9 năm 2023, giữa quảng trường Thánh Phêrô ngập tràn nắng thu và lời kinh cầu, Đức cha Robert Francis Prevost – một tu sĩ Augustinô, một nhà truyền giáo từng gắn bó hơn hai thập kỷ với Giáo hội Peru, và là đương kim Tổng trưởng Thánh Bộ Giám Mục – đã được Đức Thánh Cha Phanxicô trao mũ đỏ và chính thức gia nhập Hồng y đoàn. Trong một khoảnh khắc thiêng liêng ấy, giữa vòng vây yêu thương của gia đình máu mủ, gia đình Augustinô, và gia đình dân Chúa toàn cầu, một vị mục tử khiêm nhu đã cất tiếng: “Căn bản nhất của người môn đệ là sống khiêm nhường.

Trước khi trở thành Giáo hoàng, Đức Hồng y Robert Prevost đã dành cho Ricardo Morales Jiménez - Giám đốc Truyền thông của dòng Augustine- một cuộc trò chuyện đầy chân thành, gần gũi và sâu sắc. Cuộc gặp gỡ diễn ra trong ngày 30 tháng 9 năm 2023, ngày ngài được vinh thăng Hồng y, cho đến 08 tháng 5 năm 2025, ngày ngài được tín nhiệm đắc cử Giáo hoàng – một hành trình kéo dài 1 năm, 7 tháng và 8 ngày, đánh dấu một chặng đường âm thầm nhưng đầy trọng lượng trong đời mục tử của ngài.– đầy chân thành, gần gũi và sâu sắc. Ngài chia sẻ về sự ngạc nhiên khi được mời làm Tổng trưởng, về hành trình đức tin và vâng phục, về tầm nhìn cho hàng Giám mục trong thời đại đầy biến động, và nhất là, về trọng tâm không thể thay thế trong sứ mạng mục tử: “Trên hết, một Giám mục phải loan báo Đức Giêsu Kitô.”

Trong một thế giới ngày càng hoài nghi, giữa lòng xã hội bị phân cực và đánh mất căn tính tôn giáo, đâu là ánh sáng cho một Giáo hội hiệp hành, biết lắng nghe và biết sống chứng tá Tin Mừng bằng chính sự hiện diện yêu thương? Qua bài phỏng vấn này, người đọc sẽ nhận thấy không chỉ sự sắc sảo của một nhà quản trị giáo hội, mà còn là nhịp đập của một con tim mục tử – một con người yêu mến thể thao, trân trọng những cuộc trò chuyện dài, và từng bước chân đồng hành với Dân Chúa bằng trái tim của người môn đệ.

Mời bạn đọc bước vào cuộc gặp gỡ này – như bước vào một hành trình nội tâm, nơi đó ta nhận ra rằng: không có vinh quang nào cao quý hơn là được sống cho Đức Kitô và vì Hội Thánh của Người.

Đức Hồng y Prevost đã nhận mũ hồng y trước sự chứng kiến ​​của Cha Alejandro Moral Anton và hội đồng của ngài, Cha Miguel Angel Orcasitas, cựu Bề trên Tổng quyền của Dòng, Cha Anthony Pizzo, Giám tỉnh của Tỉnh dòng Chicago - nơi xuất thân của vị hồng y mới - nhiều giám tỉnh và bề trên, và tóm lại là đại diện đông đảo của các anh chị em trong cộng đồng Augustinô, cũng như những người cùng huyết thống và gia đình giáo phận với ngài.

Trong bài phát biểu ngắn gọn của mình, Đức Hồng Y Prevost, thay mặt cho tất cả các hồng y, đã nói về cách mà "điều cơ bản đối với mọi môn đệ của Chúa Kitô là sự khiêm nhường", biết rằng nhiệm vụ mới mà Đức Giáo hoàng giao phó cho các hồng y mới là "lời kêu gọi khiêm nhường". Trước ngày diễn ra Thượng hội đồng giám mục, Prevost chỉ ra rằng "trở thành một Giáo hội công đồng biết cách lắng nghe mọi người là cách không chỉ để sống đức tin một cách cá nhân, mà còn để phát triển trong tình huynh đệ Kitô giáo đích thực" và rằng "Giáo hội chỉ hoàn toàn như vậy khi thực sự lắng nghe, khi bước đi như Dân mới của Thiên Chúa trong sự đa dạng tuyệt vời của mình, liên tục khám phá lại lời kêu gọi rửa tội của chính mình để đóng góp vào việc truyền bá Tin Mừng và Vương quốc của Thiên Chúa". Cuối cùng, Tổng trưởng Bộ Giám mục đã thỉnh cầu Đức Phanxicô cầu nguyện cho các hồng y mới, để "họ có thể góp phần làm cho cánh cửa của Giáo hội hoàn vũ sẵn sàng mở ra hơn, sẵn sàng chào đón hơn, có khả năng lắng nghe tất cả mọi người hơn".

Ngày hôm trước, trong lịch trình bận rộn, văn phòng Giáo triều đã có vinh dự được trò chuyện riêng với ngài để tìm hiểu về công việc của ngài với tư cách là Tổng quản, tầm nhìn của ngài về chức giám mục, những thách thức mà Giáo hội đang phải đối mặt ngày nay, cũng như những khía cạnh ít được biết đến trong cuộc sống của ngài, chẳng hạn như tình yêu của ngài dành cho quần vợt, đọc sách, đi bộ đường dài và trò chuyện lâu hơn với bạn bè.

Tháng 1 năm 2023, chúng ta nghe tin Đức Giáo hoàng Phanxicô bổ nhiệm ngài làm Tổng trưởng đứng đầu Bộ Giám mục. Ngài đón nhận tin tức này như thế nào?

Việc Đức Giáo hoàng Phanxicô yêu cầu tôi chấp nhận sứ mệnh này khiến tôi bất ngờ. Tôi đã là thành viên của Thánh bộ trong nhiều năm - kể từ năm 2020 - và khi ngài nói với tôi rằng ngài đang "nghĩ về khả năng này", tôi đã nói với Đức Thánh Cha: "Ngài biết rằng tôi rất hạnh phúc ở Peru. Cho dù ngài quyết định bổ nhiệm tôi hay để tôi ở lại nơi tôi đang ở, tôi sẽ hạnh phúc; nhưng nếu ngài yêu cầu tôi đảm nhận một vai trò mới trong Giáo hội, tôi sẽ chấp nhận." Và điều này là do lời khấn vâng phục của tôi.

 Tôi luôn làm những gì tôi được yêu cầu làm, cho dù trong Dòng hay trong Giáo hội. Và đó là lúc ngài nói với tôi: "Hãy cầu nguyện để tôi đưa ra quyết định đúng đắn." Và vâng... Phần còn lại thì đã biết rồi... Thật vinh dự khi nhận được nhiệm vụ này nhưng thành thật mà nói, thật khó để tôi rời khỏi Chiclayo sau nhiều năm, hơn 20 năm ở Peru, khi vẫn hạnh phúc với những gì tôi đang làm. Vì vậy, bây giờ trở lại Rome, một thành phố mà rõ ràng là tôi rất quen thuộc. Mỗi ngày tôi tự nhủ: "Lạy Chúa, tất cả đều nằm trong tay Chúa. Xin ban cho con ân sủng cần thiết để hoàn thành nhiệm vụ này một cách thành công. Và như tôi đã cố gắng làm trong suốt cuộc đời tu trì của mình, tôi đã nói "Vâng, hãy tiếp tục cuộc phiêu lưu vĩ đại của việc trở thành người theo Chúa Kitô".

Cuộc sống thường ngày trong Thánh bộ diễn ra như thế nào?

Với tư cách là một thành phần trong sứ vụ của Đức Thánh Cha, có trách nhiệm bổ nhiệm các giám mục, chọn người sẽ được gọi là một trong những người kế vị các tông đồ. Một mặt, 'công việc' phục vụ của tôi đối với Đức Thánh Cha và Giáo hội là hỗ trợ trong quá trình xác định, lựa chọn những ứng viên tốt làm giám mục ở các nơi khác nhau trên thế giới.

Tất nhiên, không phải tất cả ở mọi nơi, vì ở một số nơi, công việc này được thực hiện bởi Bộ Truyền giáo. Vì vậy, người ta có thể nói rằng việc lựa chọn các giám mục là một khía cạnh quan trọng trong công việc của tôi. Mặt khác, một trong những nhiệm vụ chính của Tổng quản là đồng hành với các giám mục, những người được thụ phong giám mục, khi họ - với tư cách là linh mục - tích lũy kinh nghiệm và tiến triển trên con đường của Chúa.

Công việc này trên hết đòi hỏi chúng ta phải ở bên cạnh họ, tìm kiếm những cách hiệu quả hơn để các mục tử của Dân Chúa biết rằng họ không đơn độc. Vì mục đích này, chúng tôi đã tiến hành khóa học dành cho các giám mục mới trong năm nay, thường diễn ra vào tháng 9 hàng năm tại Tòa thánh. Chúng tôi cũng cung cấp các khóa tĩnh tâm và thường huấn để có thể giúp họ quản trị và chăm sóc giáo sĩ trong những khó khăn cụ thể phát sinh.

Theo cha, phẩm chất cơ bản nào là cần thiết để trở thành một giám mục tốt?

Trở thành một mục tử tốt có nghĩa là  vị mục tử ấy khả năng đồng hành cùng Dân Chúa và sống gần gũi với họ, không bị cô lập. Đức Giáo hoàng Phanxicô đã nói rất rõ về điều này trong nhiều dịp. Ngài không muốn các giám mục sống trong cung điện. Ngài muốn các giám mục sống trong mối quan hệ với Chúa, với các giám mục anh em, với các linh mục và đặc biệt là với Dân Chúa theo cách phản ánh lòng thương cảm và tình yêu của Chúa Kitô, kiến tạo cộng đoàn, học cách sống ý nghĩa của việc trở thành một phần tử của Giáo hội theo cách toàn diện đòi hỏi phải lắng nghe và đối thoại rất nhiều.

Chúng ta sắp đến gần ngày khai mạc Thượng hội đồng tiếp theo về Công đồng, điều đó có nghĩa là nhận ra vai trò này quan trọng như thế nào trong Giáo hội. Do đó, một giám mục phải có nhiều kỹ năng. Ngài phải biết cách cai quản, quản lý, tổ chức và biết cách xử với mọi người. Nhưng nếu tôi phải chỉ ra một đặc điểm trên hết mọi đặc điểm khác, thì đó là: ngài phải rao giảng về Chúa Giêsu Kitô và sống đức tin để các tín hữu thấy trong lời chứng của ngài một động lực thúc đẩy họ muốn trở thành một phần tử ngày càng tích cực hơn của Giáo hội mà chính Chúa Giêsu Kitô đã thiết lập. Nói tắt một lời đó là: giúp mọi người biết đến với Chúa Kitô qua món quà đức tin.

Vài giờ sau khi được tấn phong hồng y, ngài có thể chia sẻ những thách thức chính mà Giáo hội ngày nay phải đối mặt trong việc truyền bá Phúc âm đến một xã hội ngày càng thiếu niềm tin ?

Sứ mạng của Giáo hội vẫn như vậy trong suốt 2000 năm qua, khi Chúa Giêsu Kitô phán: "Vậy các con hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho các con" (Mt 28:19).

Chúng ta phải công bố tin mừng về Vương quốc Thiên Chúa đồng thời chúng ta cũng hiểu Giáo hội là gì trong thực tại phổ quát của nó. Đây là một trong những điều tôi đã học được khi còn là Bề trên Tổng quyền của Dòng Augustinô và chắc chắn đó là nền tảng tuyệt vời cho vai trò mà tôi đang đảm nhiệm hiện nay.

Có nhiều nền văn hóa khác nhau, nhiều ngôn ngữ khác nhau, nhiều hoàn cảnh khác nhau trên khắp thế giới mà Giáo hội đáp ứng. Vì vậy, khi chúng ta liệt kê các ưu tiên của mình và cân nhắc những thách thức trước mắt, chúng ta phải nhận thức rằng sự cấp bách của Ý, Tây Ban Nha, Hoa Kỳ, Peru hoặc Trung Quốc, chẳng hạn, gần như chắc chắn không giống nhau ngoại trừ một điều: thách thức cơ bản mà Chúa Kitô để lại cho chúng ta là rao giảng Phúc âm và điều này giống nhau ở mọi nơi.

Các ưu tiên của công tác mục vụ sẽ luôn khác nhau ở mỗi nơi, nhưng việc nhận ra sự phong phú và đa dạng to lớn trong Dân Chúa là vô cùng hữu ích vì nó giúp chúng ta nhạy cảm hơn khi đến lúc phải tiếp cận và đáp ứng tốt hơn những gì họ mong đợi ở chúng ta.

 Làm sao chúng ta có thể thực hiện "Công cuộc Tân Phúc Âm hóa" - một chủ đề được các Đức Giáo hoàng gần đây chia sẻ - đặc biệt là ở phương Tây, nơi ơn gọi đang suy giảm và những người trẻ dường như ngày càng xa rời những gì Giáo hội mang đến cho họ?

Chúng ta hãy quay trở lại Ngày Giới trẻ Thế giới ở Lisbon. Ở đó, tôi có vinh dự được tháp tùng Đức Giáo hoàng Phanxicô và có thể thấy hàng ngàn người trẻ đang tìm kiếm những trải nghiệm giúp họ sống đức tin của mình. Trước hết, ưu tiên của chúng ta không thể là tìm kiếm ơn gọi. Ưu tiên của chúng ta phải là sống Tin Mừng, sống Phúc âm, chia sẻ sự nhiệt thành có thể nảy sinh trong trái tim và cuộc sống của chúng ta khi chúng ta thực sự khám phá ra Chúa Giêsu Kitô là ai.

Khi chúng ta tiếp tục bước đi với Chúa Kitô, hiệp thông với nhau, trong tình bạn với Chúa và hiểu được việc nhận được món quà đó tuyệt vời như thế nào, thì ơn gọi sẽ đến. Đúng là ở một số nơi trên thế giới hiện nay, vì nhiều lý do, có ít ơn gọi hơn so với trước đây. Và tất nhiên, mặc dù đó là mối quan tâm, nhưng tôi không nghĩ đó là mối quan tâm chính. Nếu chúng ta học cách sống đức tin của mình tốt hơn và học cách mời gọi và bao gồm những người khác vào đời sống của Giáo hội, đặc biệt là những người trẻ, thì một số ơn gọi vẫn sẽ đến với chúng ta. Hơn nữa, tôi nghĩ chúng ta phải nhìn người giáo dân đúng tư cách như một người giáo dân. Đây là một trong nhiều ân sủng đã phát triển trong vài năm qua: khám phá ra rằng người giáo dân có vai trò rất quan trọng trong Giáo hội.

 "Những người sau này không nhận ra rằng ngay từ khi thế giới được tạo ra, ân sủng của thiên nhiên, quà tặng của sự sống con người, ân ban của rất nhiều thứ khác nhau mà chúng ta thực sự sống và tôn vinh, không thể được duy trì bằng cách tự đặt ra các quy tắc của riêng mình và chỉ làm mọi việc theo cách của chúng ta". ( Đức Hồng y Robert Francis Prevost OSA)

Miễn là, như Đức Giáo hoàng Phanxicô nói, họ không đảm nhận vai trò của giáo sĩ và không trở thành giáo sĩ, và sống ơn gọi riêng Bí tích rửa tội của họv với ý nghĩa là trở thành một phần tử của Giáo hội, chúng ta bắt đầu sống với sự sáng suốt hơn. Tôi tin rằng chứng tá của đời sống tu trì, mặc dù số lượng có thể ít hơn trong tương lai, vốn vẫn có giá trị,có ý nghĩa của việc sống khía cạnh thánh hiến đó, của việc hoàn toàn hiến dâng cuộc sống của con người cho Thiên Chúa và phục vụ tha nhân.

Chức tư tế đã và sẽ tiếp tục có một vai trò rất quan trọng trong đời sống của Giáo hội và của tất cả các tín hữu. Do đó, tôi muốn nói rằng việc phát triển sự hiểu biết đầy đủ hơn về Giáo hội và tiếp tục sống thừa tác vụ ấy Thừa tác vụ linh mục - với sự khôn ngoan lớn lao của nó, có thể giúp chúng ta sống tốt hơn với những vấn đề có thể nằm ở phía trước và củng cố niềm tin rằng chúng ta vẫn đang tiến về phía trước, rằng Chúa không từ bỏ Giáo hội của Người. Không phải hôm qua, không phải hôm nay, không phải ngày mai. Cá nhân tôi, tôi sống thực tế này với hy vọng lớn lao.

Các giám mục dòng Augustinian 

với hồng y Prevost vào năm 2024 tại Collegio Santa Monica của Rome

Theo ý cha, làm thế nào để có thể đạt được sự thống nhất từ ​​trong sự đa dạng ?

Đây là một thách thức thực sự, đặc biệt là khi sự phân cực đã trở thành phương thức hoạt động trong một xã hội, thay vì tìm kiếm sự thống nhất như một nguyên tắc cơ bản, thì lại đi từ cực đoan này sang cực đoan khác. Các hệ tư tưởng đã đạt được sức mạnh lớn hơn so với trải nghiệm thực tế của nhân loại, của đức tin, của các giá trị thực tế mà chúng ta sống theo.

Một số người hiểu sai sự thống nhất là sự đồng nhất: "Bạn phải giống như chúng tôi". Không. Điều này không thể xảy ra. Sự đa dạng cũng không thể được hiểu là một cách sống không có tiêu chuẩn hoặc trật tự. Những người sau này không nhận ra rằng ngay từ khi tạo ra thế giới, món quà của thiên nhiên, món quà của sự sống con người, món quà của rất nhiều thứ khác nhau mà chúng ta thực sự sống và tôn vinh, không thể được duy trì bằng cách tự đặt ra các quy tắc của riêng mình và chỉ làm mọi việc theo cách của chúng ta.

 Đây là các lập trường hệ tư tưởng. Khi một hệ tư tưởng trở thành chủ nhân của cuộc sống của tôi, thì tôi không thể đối thoại hoặc giao tiếp với người khác nữa vì tôi đã quyết định mọi thứ sẽ như thế nào. Tôi khép mình trước cuộc gặp gỡ và do đó, sự chuyển đổi không thể diễn ra. Và điều đó có thể xảy ra ở bất kỳ đâu trên thế giới về bất kỳ vấn đề nào. Điều này rõ ràng khiến cho việc trở thành một Giáo hội, thành một cộng đoàn, thành anh chị em trở nên rất khó khăn.

 Hình ảnh Thánh Augustine giúp ích gì cho cha trong cuộc sống hàng ngày?

Khi tôi nghĩ về Thánh Augustine, tầm nhìn và sự hiểu biết của ngài về ý nghĩa của việc thuộc về Giáo hội, một trong những điều đầu tiên hiện lên trong tâm trí là những gì ngài nói về việc bạn không thể nói mình là người theo Chúa Kitô nếu không là một thành phần của Giáo hội. Chúa Kitô là một thành phần của Giáo hội. Ngài là đầu.

Vì vậy, những người nghĩ rằng họ có thể theo Chúa Kitô "theo cách riêng của họ" mà không cần là một thành phần của thân thể, thật không may, đang sống một sự bóp méo của những gì thực sự là một trải nghiệm đích thực. Những lời dạy của Thánh Augustine chạm đến mọi khía cạnh của cuộc sống và giúp chúng ta sống trong sự hiệp thông.

Sự hiệp nhất và hiệp thông là những đặc sủng thiết yếu của đời sống Dòng và là một phần cơ bản để hiểu Giáo hội là gì và việc ở trong Giáo hội có ý nghĩa gì.

Cha có thể nói gì với các chủng sinh đang trong giai đoạn huấn luyện, có thể trải qua khoảnh khắc yếu đuối hoặc tự nghi ngờ về ơn gọi của mình?

Tôi cho rằng điều đầu tiên tôi muốn nói là những lời mà Chúa Kitô đã lặp lại rất nhiều lần trong Phúc âm: "Đừng sợ". Chúa gọi - và lời gọi của Người là có thật. Đừng sợ nói . Đừng sợ mở lòng mình ra với khả năng rằng Chúa đang gọi bạn đến với đời sống tu trì, hoặc đến với đời sống Augustinô, hoặc đến với chức linh mục, hoặc đến với các hình thức phục vụ khác trong Giáo hội.

 Tôi nhớ khi tôi còn là một tập sinh, một tu sĩ lớn tuổi đã đến thăm chúng tôi và chỉ nói một từ mà tôi vẫn còn nhớ: kiên trì. Chúng ta phải cầu nguyện cho sự kiên trì đó vì không ai trong chúng ta được miễn trừ khỏi những khoảnh khắc khó khăn , cho dù chúng ta đã kết hôn, độc thân hay là người theo Augustinô. Chúng ta không thể bỏ cuộc ngay từ khó khăn đầu tiên vì nếu không, và điều này rất quan trọng, chúng ta sẽ không bao giờ đạt được bất cứ điều gì trong cuộc sống. Sự kiên trì là một món quà tuyệt vời mà Chúa sẵn sàng ban tặng cho chúng ta. Nhưng chúng ta phải học cách nắm lấy nó và biến nó thành một phần cuộc sống của mình, để trở nên mạnh mẽ. Đó là một trong những món quà được tích lũy theo thời gian, trong những thử thách nhỏ lúc ban đầu giúp chúng ta mạnh mẽ hơn, có thể mang Thánh Giá khi nó trở nên nặng nề hơn. Nó giúp chúng ta bắt đầu tiến về phía trước, và sau đó giúp chúng ta tiến lên.

Cuối cùng, cha thích làm gì khi có thời gian rảnh?

Tôi tự coi mình là một tay vợt nghiệp dư. Kể từ khi rời Peru, tôi có ít cơ hội luyện tập nên tôi rất mong được trở lại sân đấu [cười]. Không phải là công việc mới này đã để lại cho tôi nhiều thời gian rảnh cho nó cho đến nay. Tôi cũng thực sự thích đọc sách, đi bộ đường dài và đi du lịch - nhìn thấy và tận hưởng những địa điểm mới và đa dạng. Tôi thích thư giãn với bạn bè và gặp gỡ nhiều người khác nhau. Những người khác nhau có thể làm cuộc sống của chúng ta tốt đẹp hơn rất nhiều. Và, nói thật, là một người theo dòng Augustinô, có một cộng đồng phong phú được xây dựng dựa trên khả năng chia sẻ với người khác những gì xảy ra với chúng ta, cởi mở với người khác, là một trong những món quà tuyệt vời nhất mà tôi được ban tặng trong cuộc sống này. Món quà của tình bạn đưa chúng ta trở lại với chính Chúa Giêsu. Có khả năng phát triển tình bạn chân thành trong cuộc sống là điều tuyệt vời. Không còn nghi ngờ gì nữa, tình bạn là một trong những món quà tuyệt vời nhất mà Chúa đã ban cho chúng ta.

Dưới đây là video của cuộc phỏng vấn 

THÔNG ĐIỆP TỪ ĐỨC GIÁO HOÀNG LÊÔ XIV



Anh chị em thân mến trong Chúa Kitô,

Hôm nay, tôi viết những dòng này với trái tim rộng mở, hướng đến từng người trong anh chị em – những người đang bước đi trên hành trình cuộc đời với bao niềm vui, nỗi buồn, hy vọng và cả những vết thương sâu sắc. Tôi đặc biệt muốn nói với những ai đang cảm thấy lạc lõng, những người đã đánh mất niềm tin, những người không còn hy vọng, những người đã ngừng cầu nguyện vì cảm thấy rằng Thiên Chúa dường như quá xa vời, như thể Ngài đã rời bỏ họ trong những khoảnh khắc tăm tối nhất.

 Tôi cũng muốn nói với những người đang mệt mỏi, thậm chí tức giận, vì những tai tiếng trong Giáo Hội, vì quyền lực bị lạm dụng, vì sự im lặng của một tổ chức đôi khi trông giống như một cung điện lộng lẫy hơn là một mái nhà ấm áp dành cho những tâm hồn tan vỡ. Tôi hiểu những cảm xúc ấy, bởi chính tôi cũng từng trải qua những giây phút hoài nghi, những khoảnh khắc chất vấn Thiên Chúa và tự hỏi: “Ngài ở đâu giữa những đau khổ này?”

 Tôi đã từng đứng trước những bất công của thế giới và cảm thấy giận dữ. Tôi đã chứng kiến những người tốt lành phải ra đi quá sớm, những đứa trẻ thơ ngây phải chịu đau đớn, những người ông người bà khóc than vì không có nổi một viên thuốc để chữa bệnh. Tôi đã cầu nguyện, và có những ngày, điều duy nhất tôi nhận được là sự tĩnh lặng – một sự tĩnh lặng tưởng chừng như lạnh lùng, như thể lời cầu nguyện của tôi chỉ vang vọng trong một căn phòng trống. Nhưng rồi, qua những ngày tháng ấy, tôi đã khám phá ra một chân lý giản dị mà sâu sắc: Thiên Chúa không la hét. Ngài thì thầm. Và tiếng thì thầm của Ngài thường đến từ những nơi bất ngờ nhất – từ những đống đổ nát của cuộc đời, từ những giọt nước mắt, từ lòng tốt của một người bà sẵn sàng chia sẻ miếng cơm cuối cùng dù chính bà cũng đang đói.

 Tôi không đến với anh chị em như một người có tất cả câu trả lời, hay như một người sở hữu một đức tin hoàn hảo, không tì vết. Không, tôi đến như một người đồng hành, một người đã bước đi trên con đường gập ghềnh, vấp ngã, và đôi khi lạc lối. Đức tin, như tôi đã học được, không phải là một điểm đến hoàn mỹ. Nó là một hành trình đầy sỏi đá, đầy những vũng nước lầy lội, nhưng cũng đầy những khoảnh khắc bất ngờ – những cái ôm ấm áp, những nụ cười chân thành, những ánh mắt sẻ chia. Đức tin là một cuộc phiêu lưu, và đôi khi, nó bắt đầu chỉ bằng một bước nhỏ: một khoảnh khắc mà anh chị em dám mở lòng, dám để cho ánh sáng len lỏi vào qua những vết nứt của tâm hồn.

 

Tôi không yêu cầu anh chị em phải tin vào tất cả mọi điều ngay lập tức. Tôi không yêu cầu anh chị em phải hiểu hết mọi giáo điều hay chấp nhận mọi điều mà Giáo Hội dạy. Tôi chỉ xin anh chị em một điều giản dị: đừng đóng cửa tâm hồn mình lại. Hãy cho Thiên Chúa một cơ hội – Đấng không bao giờ phán xét, không bao giờ quay lưng, Đấng đang chờ đợi anh chị em với vòng tay rộng mở, ngay cả khi anh chị em cảm thấy mình không xứng đáng. Thiên Chúa không cần anh chị em phải hoàn hảo. Ngài chỉ cần anh chị em là chính mình – với tất cả những vết sẹo, những hoài nghi, và những câu hỏi chưa có lời đáp.

 Tôi là một linh mục, và nay là một Giáo Hoàng, nhưng trước hết, tôi là một con người. Tôi đã nhìn thấy Thiên Chúa trong những điều tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại vô cùng ý nghĩa. Tôi đã thấy Ngài trong nụ cười của một người phụ nữ mất đi đứa con yêu dấu, nhưng vẫn đứng dậy mỗi ngày để nấu ăn cho những người khác. Tôi đã thấy Ngài trong ánh mắt của một người vô gia cư, người đã cho tôi một lời chúc phúc dù chính họ không có gì ngoài một chiếc chăn rách. Những khoảnh khắc ấy đã thay đổi tôi. Chúng nhắc nhở tôi rằng Thiên Chúa không ở trong những tòa nhà lộng lẫy hay những nghi thức trang trọng, mà ở ngay giữa những con người đang sống, đang yêu thương, và đang đấu tranh mỗi ngày.

 Vì vậy, tôi mời gọi anh chị em – những người đang tan vỡ, những người đang nghi ngờ, những người mệt mỏi vì những lời dối trá hay những thất vọng. Hãy đến, dù anh chị em mang theo cơn giận dữ, dù anh chị em mang theo những câu hỏi không lời đáp, dù anh chị em mang theo một chiếc ba lô đầy bụi bẩn từ những hành trình đã qua. Ở đây, không ai đòi hỏi anh chị em phải có “thẻ VIP”. Ở đây, không ai yêu cầu anh chị em phải hoàn hảo hay phải có tất cả câu trả lời. Giáo Hội, chừng nào tôi còn hơi thở, sẽ là một mái nhà – một nơi mà những người không có chốn nương thân có thể tìm thấy sự an ủi, một nơi mà những người mệt mỏi có thể dừng chân nghỉ ngơi.

 Thiên Chúa không cần những chiến binh với thanh gươm sắc bén hay những lời tuyên ngôn hào nhoáng. Ngài cần những người anh em, những người chị em – những con người sẵn sàng mở lòng, sẵn sàng lắng nghe, sẵn sàng yêu thương dù chỉ với một chút can đảm nhỏ bé. Và anh chị em – đúng vậy, chính anh chị em – là một trong số đó. Anh chị em là những người mà Thiên Chúa đang gọi, không phải vì anh chị em mạnh mẽ hay hoàn hảo, mà vì anh chị em là con cái của Ngài, được Ngài yêu thương vô điều kiện.

 Hôm nay, tôi mời gọi anh chị em bước một bước nhỏ. Có thể đó là một lời cầu nguyện thầm lặng, dù chỉ là một câu “Lạy Chúa, con không chắc Ngài có ở đó không, nhưng con muốn thử.” Có thể đó là một hành động yêu thương nhỏ bé – một nụ cười dành cho người lạ, một cái nắm tay dành cho người đang đau khổ. Có thể đó chỉ là việc ngồi xuống, trong tĩnh lặng, và lắng nghe tiếng thì thầm của Thiên Chúa trong trái tim mình. Dù bước đi ấy là gì, hãy biết rằng anh chị em không bước đi một mình. Tôi, và cả Giáo Hội, đang đồng hành cùng anh chị em – không phải như những người phán xét, mà như những người bạn, những người anh em.

 Hãy để Giáo Hội này trở thành một mái nhà, nơi mọi vết thương được chữa lành, nơi mọi câu hỏi được đón nhận, nơi mọi tâm hồn tan vỡ tìm thấy hy vọng. Hãy để chúng ta cùng nhau xây dựng một cộng đoàn của lòng trắc ẩn, của sự tha thứ, của tình yêu thương. Và hãy để chúng ta cùng nhau lắng nghe tiếng thì thầm của Thiên Chúa – tiếng thì thầm đang vang lên, ngay cả trong những khoảnh khắc tăm tối nhất.

 Với tất cả lòng yêu mến và lời cầu nguyện của tôi,

— Robert Prevost

(Đức Giáo Hoàng Lêô XIV)


Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2025

THÁNH LỄ KHAI MẠC TRIỀU ĐẠI GIÁO HOÀNG LÊÔ XIV: GIẢI THÍCH BIỂU TƯỢNG VÀ NGHI THỨC

 

Tin Vatican – Vatican News

Tác giả: Camillo Barone – Phóng viên NCR


Nhẫn Ngư Phủ — Ấn tín của Đức Giáo hoàng — được nhìn thấy trên tay phải của Đức Bênêđictô XVI khi ngài cử hành Thánh lễ tại Havana, Cuba, ngày 28 tháng 3 năm 2012. Khi một giáo hoàng qua đời hoặc từ nhiệm, chiếc nhẫn này sẽ bị hủy trong một nghi thức đặc biệt, thường diễn ra kín đáo.


Vào sáng Chúa Nhật, ngày 18 tháng 5, Thánh lễ khai mạc sứ vụ Giáo hoàng của Đức Lêô XIV sẽ được cử hành tại quảng trường Thánh Phêrô ở Vatican. Dù không còn gọi là lễ "tấn phong", nghi lễ vẫn chứa đựng nhiều biểu tượng phong phú và sâu sắc.

Hơn 200 nguyên thủ và lãnh đạo chính trị toàn cầu dự kiến sẽ tham dự Thánh lễ, bao gồm: Chủ tịch Ủy ban Châu Âu Ursula von der Leyen, Hoàng tử Edward của Vương quốc Anh, Hoàng gia Tây Ban Nha, Phó Tổng thống Hoa Kỳ JD Vance, Tổng thống Argentina Javier Milei, Tổng thống Israel Isaac Herzog và Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelenskyy.

Dưới đây là những biểu tượng chính và các bước chính yếu trong nghi thức, dựa theo sách phụng vụ chính thức của Vatican (bản tiếng Ý): “Nghi thức Khai mạc Sứ vụ Phêrô của Giám mục Rôma.”



Các Biểu Tượng Của Sứ Vụ Giáo Hoàng:

 Vương Miện, Dây Pallium và Nhẫn Ngư Phủ

1. Vương miện Giáo hoàng (Tiara)

Trước kia, lễ tấn phong bao gồm việc đội vương miện ba tầng (tiara) — biểu tượng quyền lực thiêng liêng, trần thế và tối thượng.

  • Là một vương miện bằng vàng, trang trí bằng hình ảnh thiêng liêng và đá quý.

  • Đức Phaolô VI là vị giáo hoàng cuối cùng đội tiara vào năm 1963.

  • Ngài từ bỏ việc đội nó như một dấu hiệu thích nghi với thời đại, và bán tiara để dùng tiền làm từ thiện cho các sứ vụ quốc tế.

  • Hiện nay, tiara này được lưu giữ tại Vương cung Thánh đường Quốc gia Đức Mẹ Vô Nhiễm tại Washington, D.C.

  • Dù không cấm các vị kế nhiệm sử dụng lại, chưa có giáo hoàng nào đội tiara kể từ đó.

2. Pallium (Dây choàng vai)

Là một dải len trắng thêu 5 thánh giá đỏ, biểu tượng cho sứ mạng mục tử và sự hiệp thông với Giáo hội hoàn vũ.

  • Được dệt bởi các nữ đan sĩ dòng Biển Đức ở đan viện Santa Cecilia in Urbe, Rôma.

  • Làm từ len của hai con chiên được các đan sĩ Xitô nuôi, được làm phép vào ngày lễ Thánh Agnès (21/1).

  • Pallium được ghim bằng 3 kim tượng trưng cho 3 đinh Thánh Giá.

3. Nhẫn Ngư Phủ (Fisherman's Ring)

Được trao bởi Hồng y Trưởng đẳng phó tế Giovanni Battista Re.

  • biểu tượng gắn kết với Thánh Phêrô và sứ mạng tông đồ của giáo hoàng.

  • Làm bằng vàng nguyên chất, khắc hình thuyền của Thánh Phêrô cùng tên của Tân Giáo hoàng.

  • Rộng khoảng 4,3 cm.

  • Trước kia dùng làm con dấu cho văn kiện giáo hoàng; nay mang ý nghĩa biểu tượng. Khi giáo hoàng qua đời, chiếc nhẫn sẽ bị phá hủy.


Các Thời Khắc Chính Trong Thánh Lễ

Nghi thức Thánh lễ được thực hiện theo “Nghi thức Khai mạc Sứ vụ Phêrô của Giám mục Rôma”, được thiết lập năm 2005 và cập nhật năm 2013.

1. Nghi thức khai lễ :

  • Các hồng y đồng tế mặc lễ phục trắng, cúi chào Bàn thờ Tuyên xưng Đức Tin tại đền thờ Thánh Phêrô.

2. Tại bàn thờ :

  • Đức Giáo hoàng tiến lên bàn thờ, hôn kính, xông hương, và phó tế rước Sách Tin Mừng.

3. Viếng mộ Thánh Phêrô :

  • Giáo hoàng xuống viếng mộ Thánh Phêrô trong Vương cung Thánh đường để cầu nguyện và xông hương.

4. Rước biểu tượng:

  • Dây pallium và nhẫn được Hồng y Trưởng đẳng phó tế lấy từ hòm thánh tích.

5. Cuộc rước long trọng:

  • Các hồng y rước ra tiền đình quảng trường, theo sau là Đức Giáo hoàng.

6. Trên bàn thờ chính:

  • Đặt pallium, nhẫn và Sách Tin Mừng trên bàn thờ.

7. Khởi đầu Thánh lễ:

  • Giáo hoàng cúi chào, vòng quanh bàn thờ, bắt đầu cử hành phụng vụ.

8. Bài đọc Thánh lễ:

  • Bài đọc I: Isaia 26:1-4

  • Đáp ca: Thánh vịnh 117

  • Bài đọc II: 1 Phêrô 5:1-5,10-11

  • Tin Mừng: Gioan 21:15-19

9. Trao biểu tượng:

  • Hồng y trao pallium và nhẫn cho Đức Giáo hoàng, cùng với Phó niên trưởng Hồng y đoàn và Quốc vụ khanh.

10. Mang pallium:

  • Đức Giáo hoàng làm phép Sách Tin Mừng, rồi được đặt pallium lên vai.

11. Đeo nhẫn:

  • Hồng y đeo nhẫn Ngư phủ vào ngón tay áp út bên trái của Đức Giáo hoàng.


Phần Kết Lễ và Nghi Thức Tuyên Trung Thành

1. Tung hô:

  • Giáo hoàng giơ cao Sách Tin Mừng về bốn hướng; cộng đoàn và ca đoàn cất lời tung hô.

2. Nghi thức vâng phục:

  • Đại diện Giáo hội toàn cầu tuyên thệ trung thành với Đức Tân Giáo hoàng:

    • Ba hồng y đầu tiên của mỗi đẳng cấp (giám mục, linh mục, phó tế),

    • Một giám mục, một linh mục, một phó tế,

    • Hai Bề trên tổng quyền (một nam, một nữ),

    • Một đôi vợ chồng,

    • Một bé trai và một bé gái (đã chịu phép Thêm sức), mỗi người từ một châu lục.

3. Phép lành “Urbi et Orbi” (Cho thành và cho thế giới):

  • Sau bài giảng, Đức Lêô XIV sẽ ban phép lành truyền thống.


Lễ Nhậm Tòa Giám Mục Rôma

Một tuần sau, vào Chúa Nhật, ngày 25 tháng 5 lúc 17g00, Đức Giáo hoàng sẽ nhậm tòa tại Vương cung Thánh đường Laterano – “Mẹ và Đầu của mọi nhà thờ trong thành phố và trên thế giới” (Omnium urbis et orbis ecclesiarum mater et caput).

Nghi lễ này đánh dấu việc hoàn tất chính thức khai mạc triều đại giáo hoàng, và tái khẳng định mối dây hiệp nhất giữa giáo hoàng và giáo phận Rôma.

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | JCPenney Coupons