CHÚA
NHẬT
VII THƯỜNG
NIÊN, NĂM B
Bài đọc I: Is 43:18-19, 21-22, 24-25
18 Người phán
như sau: "Các ngươi đừng nhớ lại những chuyện ngày xưa, chớ quan tâm về những
việc thuở trước. 19 Này Ta sắp làm một việc mới, việc đó manh nha rồi, các ngươi
không nhận thấy hay sao? Phải, Ta sẽ mở một con đường giữa sa mạc, khơi những
dòng sông tại vùng đất khô cằn. 21 Ta đã gầy dựng cho Ta dân này, chúng sẽ lên tiếng ngợi khen Ta.
Ít-ra-en bội nghĩa vong ân 22 Vậy mà, hỡi Gia-cóp, ngươi đã chẳng kêu cầu Ta; phải, hỡi
Ít-ra-en, ngươi đã chán Ta rồi.24 Ngươi đã không bỏ tiền mua hương liệu dâng Ta, cũng không dâng mỡ
béo cho Ta được thoả dạ no lòng. Ngươi lại còn làm cho Ta cực khổ vì lầm lỗi của
ngươi, làm cho Ta chán chường vì tội ác ngươi phạm. 25 Nhưng chính
Ta đây, vì danh dự của Ta, Ta sẽ xoá bỏ các tội phản nghịch của ngươi, và không
còn nhớ đến lỗi lầm của ngươi nữa.
Bài đọc II: II Cor 1:18-22
18 Xin Thiên
Chúa trung thành chứng giám cho chúng tôi! Lời chúng tôi nói với anh em chẳng
phải vừa là "có" vừa là "không".19 Vì Đức Ki-tô Giê-su, Con Thiên
Chúa, Đấng mà chúng tôi, là Xin-va-nô, Ti-mô-thê và tôi, rao giảng cho anh em,
đã không vừa là "có" vừa là "không", nhưng nơi Người chỉ
toàn là "có".20 Quả thật, mọi
lời hứa của Thiên Chúa đều là "có" nơi Người. Vì thế, cũng nhờ Người
mà chúng ta hô lên "A-men" để tôn vinh Thiên Chúa.21 Đấng củng cố chúng tôi cùng với
anh em trong Đức Ki-tô và đã xức dầu cho chúng ta, Đấng ấy là Thiên Chúa. 22 Chính Người cũng đã đóng ấn tín
trên chúng ta và đổ Thần Khí vào lòng chúng ta làm bảo chứng.
Tin Mừng: Mc 2:1-12
1 Vài ngày
sau, Đức Giê-su trở lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người ở nhà,2 dân chúng tụ tập lại, đông đến nỗi
trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ.3 Bấy giờ người ta đem đến cho Đức
Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng. 4 Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người
được. Họ mới dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi
thả người bại liệt nằm trên chõng xuống. 5 Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su bảo người bại liệt:
"Này con, con đã được tha tội rồi." 6 Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng: 7 "Sao ông này lại dám nói như
vậy? Ông ta nói phạm thượng! Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên
Chúa?" 8 Tâm trí Đức
Giê-su thấu biết ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ: "Sao
trong bụng các ông lại nghĩ những điều ấy? 9 Trong hai điều: một là bảo người bại liệt: "Con đã được tha
tội rồi", hai là bảo: "Đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi",
điều nào dễ hơn? 10 Vậy, để các
ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội, Đức Giê-su bảo người bại
liệt, 11 Ta truyền
cho con: Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà!"
12 Người bại liệt
đứng dậy, và lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến ai nấy đều sửng
sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau: "Chúng ta chưa thấy vậy bao giờ!"
0 nhận xét:
Đăng nhận xét